Cố đại nhân dẫn Vô Tâm và Nguyệt Nha vào ở bộ tư lệnh trước đây của gã. Bộ tư lệnh vốn là một chỗ nhà dân, từng chịu tổn hại trong lửa đạn, sau khi tu sửa vẫn không bằng lúc trước. Nhưng Cố đại nhân làm như để báo thù, nằng nặc phải ở lại đây, bởi vì lúc trước gã chính là chạy trốn từ bộ tư lệnh ra ngoài.
Dựa theo kế hoạch, gã lưu lại huyện Văn ít nhất một tháng, sau một tháng xem tình hình, nếu quan quân trong huyện Trường An không thức thời, gã sẽ dẫn binh giết tới. Mà trong lúc chờ đợi, gã không có việc gì, suốt ngày ăn chơi đàng điếm giết thời gian. Vô Tâm và Nguyệt Nha thì đóng kín cửa sinh hoạt, Nguyệt Nha chưa bao giờ sinh bệnh, nay một luồng lửa hoàn toàn phát lên mụn nước, mỗi ngày giở môi trên lo liệu sinh kế gia đình, tính tình ngược lại an tĩnh rất nhiều, bởi vì môi đau, không tiện lải nhải.
Cố đại nhân chơi năm sáu ngày, cuối cùng vào một buổi trưa nắng rực rỡ, gã trở về bộ tư lệnh. Đẩy cửa sân đi vào, gã bắt gặp Nguyệt Nha và Vô Tâm ngồi dưới gốc cây, đang đùa nghịch lá cây thuốc lá đầy đất. Cây thuốc lá do Cố đại nhân mang về, một bó nặng trịch, là thuốc lá Quan Đông thượng đẳng đến từ Cát Lâm. Cố đại nhân chẳng bao giờ để tâm mấy thứ này, tùy tay ném bó thuốc lá vào phòng, từ đó không thèm nhìn đến; Nguyệt Nha chịu không nổi, thừa dịp trời nắng xách bó thuốc lá ra, giở từng lá phơi nắng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-vo-tam/2486298/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.