🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đám tang của Hưng được diễn ra ngay sau đó. Hoàng xin phép cáo về nhà, cùng Cao Tuệ Mẫn ra khỏi cổng.

"Bây giờ tôi phải về đây, cô có về chung với tôi không?"

Vãi...

Quay đi quay lại chẳng thấy người đẹp xấu nết kia đâu, lại biến mất rồi, tài thật.

Hoàng nhún vai, ban đầu khi mới biết sự tồn tại của nữ câu quỷ này, với mỗi lần biến mất kì lạ nhanh như chớp thế kia, còn thấy giật mình lo sợ, nhưng giờ thì cũng thành quen. Quanh đi quẩn lại trời cũng đã tối om, cậu lật đật trở về nhà. Lão Long giờ này vẫn đang còn trong viện với mợ Liên.

"Anh về rồi ạ?"

Cái Ngọc có một mình ở nhà, nhác thấy Hoàng ngoài cổng nó đã chạy ra.

"Anh vào tắm rửa rồi ra đây ăn cơm đi. Mẹ mới về lấy đồ cho thầy lại đi mất rồi."

"Sao bảo mai thầy ra viện cơ mà? Lấy thêm đồ làm gì?"

"Vâng ạ, nghe nói là mai xuất viện... Mà thôi em cũng không biết nữa."

Cái Ngọc lắc lắc đầu đi vào trong nhà, Hoàng không nói gì nữa, lẳng lặng về phòng.

Suốt cả một buổi tối cậu chỉ nghĩ tới chuyện dạo gần đây Cao Tuệ Mẫn xuất hiện xung quanh mình hơi nhiều.

Đi như ma về như quỷ vậy.

Sáng ngày hôm sau, cậu vừa mở mắt đã thấy ông Long ngồi trước sân vườn.

"Aaaa... Sao thầy xuất viện sớm vậy? Cái tay bó bột cơ mà? Nó đâu rồi?"

"Bó bột cái đầu mày. Xin lỗi đi, đấy là quấn băng, mắt mày bị quáng gà à?"

Lão nói xong dí dí cái điếu cày vào đầu Hoàng.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-doi-muoi/1671183/chuong-346.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Pháp Sư Đôi Mươi
Chương 346
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.