“Lâm Hưởng, cậu không thể đối xử với tôi như vậy.”Chung Nhất Thần đau khổ phản kháng , ý đồ đòi lại nhân quyền cho mình : “ Sau này cậu gả cho Thành Lâm, tôi cưới Tiểu Tự, tôi gì thì gì vẫn là anh chồng của cậu, cậu phận làm em mà dám vô lễ với anh cả, tội này có ăn một trăm roi vào mông là còn nhẹ đó.”
“Ồ” Lâm Hưởng nhìn chổi trong tay : “ Anh muốn đánh mông tôi một trăm cái?”
“…”
“Đồ trong nhà tùy anh chọn làm vũ khí.” Lâm Hưởng tỏ ra không vấn đề gì : “Tôi mỏi mắt chờ xem anh đánh tôi một trăm cái vào mông kiểu gì.”
“Tôi ….”
Sau gáy chợt lạnh, Chung Nhất Thần rụt cổ , quay đầu lại đã thấy gương mặt sát khí bao phủ, đôi mắt híp lại như nhìn con mồi của em trai mình.
Vậy là hắn lại phải cười ha ha đánh trống lảng.
Mẹ nó! Đây là điển hình của nuôi ong tay áo, có vợ rồi quên sạch mẹ đẻ, thê nô tiêu chuẩn!
Đương nhiên hắn cũng không dám chê bai, dù sao gia đình hắn trước giờ có truyền thống thê nô sẵn rồi. Nhưng người ta là thê nô có tự trọng nha, không phải thê nô mù quáng như thằng nhóc kia.
(Thằng nào thê nô có tự trọng cơ =.=)
Đáng buồn là, Lâm Hưởng có Chung Thành Lâm bảo vệ, thằng nhóc Lâm Tự vô tâm vô phế kia nói hộ hắn vài câu cũng lười.
Lúc bưng đồ ăn ra khỏi phòng bếp vừa hay nghe thấy hắn bị người ta bắt nạt, thế mà liếc một cái rồi ngoảnh mông quay lại bếp. Nhóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-cong-moi-la-tuyet-sac/1311153/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.