Công việc nói xong, mọi người bắt đầu thoải mái chén chú chén anh.
Chung Thành Lâm từ thời điểm Lâm Hưởng lặng lẽ chuồn mất đã sớm để ý, lúc này tìm tạm lý do chuồn ra ngoài, đi tới hành lang thì gặp Lâm Hưởng và Trần Nguyên.
Anh dĩ nhiên nhận ra Trần Nguyên.
Tuy không phải học viên của hắn nhưng thỉnh thoảng gặp ở phòng tập cả hai vẫn sẽ chào hỏi mấy câu. Nếu là người khác, Chung Thành Lâm cũng chẳng rảnh mà xã giao đôi ba câu, nhưng người ta là bạn thân Lâm Hưởng, anh dĩ nhiên muốn chiếm vài phần cảm tình của bạn thân người mình thích, cho dù trước đó hai người chưa xác lập mối quan hệ.
“Hóa ra cậu đi cùng sếp tới đây à.” Trần Nguyên thấy Chung Thành Lâm lại đây, đứng thẳng dậy, bỏ cánh tay đang đặt trên vai Lâm Hưởng xuống.
Chung Thành Lâm hướng Trần Nguyên gật đầu, trước ánh mắt kinh ngạc của đối phương, anh kéo Lâm Hưởng lại xoa đầu : “ Sao lại chạy ra đây, ăn no rồi sao?”
“No lắm rồi” Lâm Hưởng gật đầu, hồi tưởng lại hương vị thơm ngon ban nãy, lại nói : “ Nhưng đi lại một hồi hình như tiêu hóa hết sạch rồi. Em lại thấy đói.”
“Em là lợn à?”
“Cút!”
Chung Thành Lâm cười cười : “ Chưa phải lợn vậy giờ nuôi cho thành lợn luôn.” Anh quay đầu nói với Trần Nguyên : “ Anh cũng tới đây ăn sao? Muốn cùng chúng tôi ăn không?”
“Không cần, tôi còn có chút việc, không tiện ở lại.” Tuy rằng đầu óc Trần Nguyên không được tốt lắm nhưng có là não heo cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-cong-moi-la-tuyet-sac/1311154/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.