Đỗ Mặc cố gắng kiềm chế, nói thật cẩn thận:
“Không sao đâu, đợi một chút sẽ có người tới. Tôi đưa các cậu rời khỏi đây trước.”
Cậu nói từng chữ đều dè dặt, sợ chỉ cần một từ sai sẽ khiến Alpha phát điên.
Thật sự... loại sinh vật không thể tự kiểm soát bản thân như vậy, tại sao lại trở thành kẻ thống trị tinh cầu chứ!
Beta – lúc nào cũng bình tĩnh, tự chủ, không bị ảnh hưởng bởi kỳ động d.ụ.c — chẳng phải thích hợp làm nhà khoa học hơn sao? Một năm bốn mùa đều có thể nghiên cứu, không bị gián đoạn.
Vậy tại sao đến giờ vẫn chưa có Beta nào phát minh ra loại ức chế tề có thể khống chế Alpha?
Đỗ Mặc thậm chí còn nghĩ ra một đề tài nghiên cứu cho mình sau khi kết thúc cốt truyện.
Điện thoại cuối cùng cũng rung lên hai lần – Đỗ Mặc thở phào.
Có người đã thấy tin nhắn.
Buổi đón tân sinh vừa kết thúc, trừ một số người đi ăn, phần lớn vẫn còn quanh đây...
Chắc sẽ có người đến nhanh thôi.
Cậu chỉ cần đưa hai Alpha này rời khỏi khu Omega trước khi đồng đội tới, đừng để xảy ra chuyện gì là được.
“Không xảy ra chuyện gì chứ?”
Đỗ Mặc: ???
Hai Alpha này bị ngốc à.
Ở trước mặt Omega, Alpha chính là mối nguy lớn nhất!
Cậu nhẫn nhịn, đáp:
“Không sao đâu, giảng viên sẽ tới ngay thôi.”
Cuối cùng, hai Alpha cũng chịu bước đi.
Nhưng ngay sau đó, từ phía xa vang lên tiếng khóc nức nở khe khẽ.
!!!
Đỗ Mặc hít mạnh một hơi.
Cậu nghe rõ ràng — thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-beta-dien-khong-noi-nua-roi/4897613/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.