“Anh muốn gì?” Giờ cô mới hiểu ra người này tới đây vì Lục Trạm Giang. Nhưng cô không còn bất kì mối quan hệ nào với Lục Trạm Giang. “Nếu anh tìmtới tôi vì Lục Trạm Giang thì tôi nghĩ, có lẽ anh phải thất vọng rồi.Tôi đã không còn quan hệ gì với Lục Trạm Giang nữa, thế nên nếu anh muốn thông qua tôi…”
“Đừng xem thường bản thân mình như thế.” Ngườiđàn ông giơ ngón trỏ bàn tay phải ra lắc lắc, “Lục Trạm Giang này trướcgiờ vẫn được bên ngoài tán dương là không gần nữ sắc. Mà bao năm qua,bên cạnh cậu ta chỉ có một người phụ nữ, đó chính là cô. Cô bảo, tôikhông tìm cô, thì nên tìm ai đây?”
“Bất luận anh và Lục Trạm Giang có chuyện gì, xin đừng liên lụy tới tôi.” Cô đứng lên, định bỏ đi.
“Cô Nhiếp, không sao, giờ cô có thể đi. Dĩ nhiên, đó là nếu cô muốn nghethấy tin anh Chu gặp chuyện bất trắc…” Người đàn ông nhìn thấy ánh mắtkhó tin của Nhiếp Sơ Ngữ, bất giác bật cười, “Tai nạn giao thông, nhảylầu, chết đuối… Trên thế giới này, mỗi giây mỗi phút đều xảy ra nhữngchuyện ấy, không phải sao?”
Người đàn ông nói xong, để lại cách thức liên lạc rồi thẳng thừng đi lướt qua bên cạnh Nhiếp Sơ Ngữ…
Người đàn ông rõ ràng rất thờ ơ, dường như không quan tâm chút nào tới quyếtđịnh của cô, rời đi một cách quả quyết, bỏ lại cô đứng yên trong phònghát. Nhiếp Sơ Ngữ vẫn đứng đờ ở đó, cô ra sức nhăn trán, nơi ấy truyềntới một cảm giác áp bức để cô thực sự hiểu rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoa/2489416/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.