Buổi tối hôm đó, Nhiếp Sơ Ngữ đờ đẫn trở về chỗ ở của mình. Phía cảnh sátgọi điện tới, nói với cô bằng chất giọng bất mãn: “Chu Cẩn Phong đã muavé về quê, đúng vào ngày cô nói anh ta mất tích.” Họ đưa ra kết luận vàhy vọng lần sau khi báo cảnh sát, cô thận trọng một chút, giọng điệumang theo một sự bực bội rất lớn. Sau khi phía cảnh sát gọi xong, diđộng của cô một lần nữa vang lên. Có người cảnh cáo cô đừng làm nhữngchuyện khiến người ta bực bội, nếu không sẽ chẳng ai vui vẻ cả. Lúc ấycô mới hiểu ra mình đích thực đã bị theo dõi. Cô không hiểu đối phươnglàm cách nào để tung ra tin Chu Cẩn Phong về quê nhưng cô biết, đốiphương có chuẩn bị từ trước.
Cô chẳng thể làm gì cả, chỉ biết nằm trên giường, trong lòng có chút phẫn nộ cùng khó chịu. Khi cô muốn cómột cuộc sống mới, mỗi lần những tưởng mình đã thành công thì đều kếtthúc trong thảm bại, lần nào cũng như lần nào. Cô hận, cảm xúc ấy khôngngừng lan ra khắp cơ thể.
Lần đầu tiên cô thất vọng là khi nàonhỉ? Hình như cô đã quên rồi. Lần nào cô cũng chọn cách cam chịu sốphận, luôn nói với bản thân rồi sẽ tốt đẹp thôi. Cô đối mặt với cuộc đời một cách tích cực nhưng chỉ nhận lại toàn là thất vọng, luôn như vậy.
Lần này, cô chỉ có thể thỏa hiệp, cam chịu số phận.
Cô rút di động ra, ấn số điện thoại ấy…
Nhiếp Sơ Ngữ rất ít khi nhớ lại cuộc sống trước kia của mình. Những kí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoa/2489418/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.