Nửa ngày sau, Trần Dương lao ra khỏi mặt biển, nhìn thấy chiếc thuyền của lão Ngư vẫn đang neo đậu nơi đó, mà lão thì đang cầm ống tẩu hút thuốc.
Nhìn thấy có một mình Trần Dương lao ra, sắc mặt lão Ngư không tốt lắm, liền muốn hỏi gì đó nhưng cuối cùng không hỏi.
Lão cũng không phải mới ra đời, đối với những chuyện tình không liên quan đến mình thì thà rằng tình nguyện xem như không thấy không biết.
Trần Dương tiến tới nhìn lão Ngư, sau đó nói:
- Đây là tiền thuê của lão, ta còn chút chuyện, lão trở về trước đi!
Lão Ngư nhận lấy tiền công, sau đó lên thuyền rời đi.
Trần Dương mục đích đến nơi này coi như đã hoàn thành, không còn lý do gì phải trở lại Hoán Thương Thành nữa, cho nên định từ nơi này rời đi.
Mà ngay khi đang định vận khởi độn quang thì bỗng dưng có một tiếng truyền âm bên tai:
- Chậm đã!
Trần Dương nhíu mài, nhìn về phía xa đang có một mấy đạo độn quang bay tới.
Cầm đầu là một thanh niên mắt xếch cằm nhọn mặc cẩm bào, uy áp trên người vậy mà đã đạt tới Kết Đan Sơ Kỳ.
Trần Dương sau khi đảo qua liền thu lại kinh ngạc, chờ độn quang tán đi liền nhìn rõ có ba người đi ra.
Ngoài thanh niên cẩm bào thì còn có hai nữ tử đi theo phía sau, bộ dáng tương tự như thị nữ, thần tình cung kính.
- Không biết tiền bối có gì phân phó?
Trần Dương không kiêu ngạo không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2334938/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.