Hai người Trần Dương và Đại Đao vừa đi vừa nhỏ giọng nói chuyện, con đường kéo dài hút mắt nhìn không thấy điểm cuối.
Đại Đao vừa kể một câu chuyện gì đó có liên quan đến sự tình ở khu mỏ, Trần Dương nghe vậy đang muốn trả lời thì bỗng nhiên sắc mặt âm trầm, vung tay ra chụp tới.
Lập tức trước mặt hai người vốn không có gì, đột nhiên hiện ra một sinh vật giãy dụa vùng vẫy.
Đại Đao sau khi nhìn rõ thứ này liền kinh hô:
- Vô Ảnh Thích?
- Ngươi cũng biết thứ này?
Trần Dương bóp chặt nắm tay một cái lập tức thứ kia bị bóp nát bét, chết tại chỗ, hỏi.
- Đúng vậy, thứ này là do một loại Hải Xà phóng ra. Loại rắn này hầu như có khả năng tránh thoát sự quan sát của thần thức, hơn nữa một khi xuất hiện thì đều là đi thành đàn. Đại ca, chúng ta nên quay lên!
Đại Đao run giọng nói, lộ rõ vẻ hoảng sợ.
Trần Dương nghe vậy nhíu mài, trầm trọng nói:
- Không còn kịp nữa, chúng ta đã bị bao vây rồi!
Lời vừa nói, Trần Dương liền liếc nhìn chung quanh.
Chỉ thấy chung quanh dưới mắt thường không có gì, hoàn toàn trống rỗng, nhưng dưới pháp nhãn của Trần Dương liền hiện lên một đám chừng một trăm cá thể gần như trong suốt hoà nhập với nước biển, tất cả tạo thành một vòng tròn bao vây hai người.
Mà hình như cảm nhận được ánh mắt của Trần Dương, cả đám bắt đầu dần dần hiện thân.
Đại Đao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2334936/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.