Một lát sau, Trần Dương ung dung mang theo lệnh bài rời đi.
Còn về phần Phùng quản sự thì từ nay sẽ dành thời gian đa số cho việc cuốc đất, đào đá, trồng rau. Dĩ nhiên, mọi ký ức của gã về Phán quan Trần Dương đều bị Phán Thần Hệ Thống tiêu trừ sạch sẽ.
Mà thông qua chuyện này, Trần Dương cũng không muốn ở lại nơi này nữa bèn dựa theo những thông tin Phùng quản sự cung cấp đi đến ngoại môn Nam Nhạc Phái báo danh.
Cũng nhờ Phùng quản sự, Trần Dương càng thêm hiểu rõ tình hình sơ bộ của Nam Nhạc Phái hiện nay.
Nam Nhạc Phái trên dưới tổng cộng có mấy vạn môn nhân đệ tử, trong đó chiếm đa số là lớp đệ tử Luyện Khí Kỳ, còn đệ tử Trúc Cơ Kỳ cũng đạt hơn một nghìn.
Đối với một môn phái như Nam Nhạc Phái, họ luôn xem đây là điều xấu hổ. Bởi vì nghe nói Nam Nhạc Phái thời toàn thịnh từng có mấy vạn tu sĩ Trúc Cơ Kỳ thường trực bên trong.
Nhưng so với mặt bằng chung của Tu Tiên Giới hiện nay thì cỗ lực lượng này không phải là nhỏ.
Ngoài ra, còn có mấy chục vị Kết Đan Kỳ tu sĩ. Ngoại trừ Phạm chưởng môn thì còn có thập vị trưởng lão đoàn phụ trách xử lý các loại sự tình phát sinh bên trong Nam Nhạc Phái. Còn lại các vị khác đều trường kỳ bế quan hoặc là ra ngoài tự tìm cơ duyên khác. Dù sao, một khi tu vi đã đạt đến Kết Đan Kỳ thì đám bọn họ cũng chỉ muốn dành toàn tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2334818/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.