Nửa ngày sau, cánh cửa phòng Trần Dương đột nhiên mở ra, một thanh niên dáng vẻ có chút mệt mỏi phong trần đi vào.
Người này dáng vẻ cao lớn, tóc ngắn, trên người mặc đồng phục màu xám đã ướt đẫm mồ hôi.
Hắn sau khi bước vào phòng thấy Trần Dương thì hơi ngạc nhiên nhìn một chút, nhưng sau đó nhìn thấy cái lệnh bài và hai bộ quần áo trên đầu giường của Trần Dương thì như có vẻ hiểu ra, sau đó cũng không để ý đến bất điều gì đi đến bên giường nằm xuống.
Chỉ hai hơi thở sau liền có tiếng ngáy khò khò vang lên.
Trần Dương thấy vậy thì không hiểu ra sao, nhưng trong lòng cũng có chút dự cảm không tốt.
Nghĩ đi nghĩ lại, liền không nghĩ được gì, Trần Dương cũng đành tiếp tục trùm mền hấp thu linh thạch.
Bởi vì Trần Dương biết rõ những người có thể đạt vào Luyện Khí Kỳ đều không ở lại đây cho nên cũng không chú ý đến người kia mà lẳng lặng hấp thu linh thạch để phục hồi tu vi của bản thân.
...
Một đêm qua đi.
Ngay khi còn tờ mờ sáng, người chung phòng của Trần Dương đã không nói một lời thức giấc rồi rời đi.
Từ đầu đến cuối hai người không hề trao đổi được với nhau câu nào.
Cũng không phải Trần Dương ra vẻ mà là người kia hình như chỉ đến đây để ngủ, còn chuyện khác gã không quan tâm. Cho nên Trần Dương cũng không tiện quá nhiệt tình nhào đến chủ động làm quen.
Chờ cho trời sáng rõ, Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2334816/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.