Kha Bái Bái thấy bộ dáng của Trần Dương thì lắc nhẹ đầu, vẻ mặt xem thường.
‘Cả việc dùng túi trữ vật cũng chậm chạp như vậy, ngộ tính quá kém, cả đời này cũng đừng mong tiến xa.’
- Trần Dương. Đồ vật ngươi đã lĩnh xong. Hiện tại đến nhận chỗ ở, làm quen với hoàn cảnh. Một tháng sau thì tiến hành nhận nhiệm vụ ngoại môn. Những thứ liên quan đã có trong ngọc giản. Ngọc giản này chỉ cần đặt lên trán, tập trung tinh thần là đọc được.
Kha Bái Bái nhìn Trần Dương chậm rãi nói, nàng dường như sợ hắn không biết cách sử dụng ngọc giản cho nên cố tình chỉ điểm một chút rồi mới cầm lấy một cái lệnh bài trong tay vuốt một cái.
Chừng hai nhịp thở sau liền có một trung niên chạy đến.
Nhìn thấy trung niên này chạy đến, Kha Bái Bái liền chỉ vào Trần Dương nói:
- Người này là đệ tử mới nhập môn. Ngươi dẫn hắn đi nhận chỗ ở, thuận tiện quan sát những nơi cần chú ý trong môn. Đi đi!
Kha Bái Bái nói xong liền phất tay như đuổi ruồi.
Trung niên kia thấy vậy gật đầu đồng ý rồi kéo Trần Dương lui ra.
Mà Kha Bái Bái sau khi nhìn thân ảnh hai người đi khỏi liền tiếp tục nhìn cây Tu Diễm Thảo đến xuất thần.
Trung niên sau khi đi được một đoạn liền nhìn Trần Dương hỏi:
- Sư đệ, ngươi tên gì?
Trần Dương cũng cúi người đáp lại:
- Tiểu đệ Trần Dương ra mắt sư huynh!
Trung niên này cũng là một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2334820/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.