( Bạo canh 4 của ngày hôm qua còn thiếu ^^!)
---
Trần Dương nhìn nàng khổ sở đứng đó, liền nói:
- Nàng và ta bèo nước gặp nhau, ta cũng không phải vạn năng chuyện gì cũng có thể làm được. Nếu nàng không ngại thì có thể nói ra việc đó, nếu như giúp được thì ta sẽ giúp.
Lý Tiểu Nguyệt nghe vậy thì mừng rỡ, vội vàng nói:
- Tiền bối, sư phụ ta mấy năm trước vì tiến giai thất bại nên bị trọng thương, mặc dù bế quan chữa trị nhưng tình hình ngày càng nghiêm trọng. Ta đã thử tất cả mọi cách nhưng vẫn không làm gì được. Sư phụ đối với ta ân nặng như núi, xin tiền bối thương tình cứu giúp.
- Sư phụ ngươi không có bằng hữu sao?
Trần Dương có chút thắc mắc.
Lý Tiểu Nguyệt liền trả lời:
- Bẩm tiền bối, cũng có vài người đến xem qua nhưng tất cả đều lắc đầu rời đi. Bất đắc dĩ nên vãn bối liền cất công sưu tầm các loại đan dược thì phát hiện một loại đan dược có tác dụng chữa thương rất mạnh. Vì vậy nên lúc trước thấy tiền bối…
- Thấy ta bán ra hai gốc Nhân Sâm liền muốn chuốc thuốc mê để moi thêm thông tin hoặc càng nhiều dược liệu từ chỗ ta?
Trần Dương như cười như không tiếp lời.
Lý Tiểu Nguyệt nghe vậy thì xấu hổ cúi đầu vân vê chéo áo, không dám nói gì.
Trần Dương cũng chỉ thuận miệng trêu chọc, hoàn toàn không có ý truy cứu, vì vậy mới thở dài một hơi nhìn nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2334668/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.