Trần Dương sau khi suy xét một hồi liền nói với Lý Thanh:
- Lý tiên tử, ta đúng là có một biện pháp có thể thử. Nhưng mà tại hạ nơi này mất lòng trước được lòng sau, thật sự ta cũng không phải một y sư, đối với loại tổn thương như ngươi cũng là lần đầu tiếp xúc cho nên mặc dù nghĩ ra biện pháp cũng không đảm bảo sẽ hoàn toàn hiệu nghiệm chữa khỏi. Tuy vậy, ta có thể bảo đảm, đối với vết thương và tình trạng của ngươi mà nói, sau khi thử áp dụng biện pháp của ta cho dù có không thành công thì cũng không làm cho bệnh tình trở nặng.
Lý Thanh cũng là một người rất quyết đoán, ngược lại trấn an Trần Dương:
- Trần đạo hữu, tu sĩ chúng ta nếu còn do dự lo lắng được mất thì làm sao có thể xứng với hai chữ tu đạo. Chỉ cần có một tia hi vọng ta cũng nhất định thử. Trần đạo hữu yên tâm, Lý Thanh tại đây phát thệ, cho dù Trần Dương đạo hữu trong quá trình chữa trị có phát sinh chuyện ngoài ý muốn gì thì ta tuyệt đối cũng không oán trách nửa câu. Lý Tiểu Nguyệt, ngươi cũng phát thệ đi.
Lý Thanh rất quyết đoán làm cho Trần Dương cũng dâng lên chút khâm phục. Người này nếu qua khỏi hiểm cảnh hôm nay, ngày sau bằng tâm tính này nhất định tương lai khó đoán trước.
Mà Lý Tiểu Nguyệt nghe sư phụ nàng gọi thì cũng nhanh chóng đưa tay định phát thệ.
Loại thề nguyền này đối với người bình thường thì có tính ước thúc rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2334670/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.