🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Sở cảnh sát, Ức Từ ốm yếu

Thiệu Vanh nhận được điện thoại, sau đó liền nóng lòng như lửa đốt rời đi,

Để lại Hà Dĩ tại chỗ tấm tắc thở dài, cảm khái đúng là Alpha this Alpha that, nàng có chút cực kỳ hâm mộ vận đào hoa không thể hiểu nổi của Thiệu Vanh, ý niệm thoáng qua, sau đó lại trở về làm công việc của mình, đứng lên sửa sang lại dụng cụ trên đầu.

Chờ Thiệu Vanh tới sở cảnh sát khu vực đó, vừa vào liền nhìn thấy một Omega nhỏ yếu bị ăn một cái tát, cảnh sát ở một bên miệng thì khuyên can nhưng lại không có hành động thực tế nào, đường hoàng nói những câu như "Không được đánh vợ mình" linh tinh.

Thế đạo không yên, sở cảnh sát lộn xộn vội vàng, nơi nơi đều là cư dân tới báo án, nhân viên phức tạp, ồn ào hỗn loạn.

Thiệu Vanh bước nhanh lên phía trước, chắn giữa hai người, tức giận chất chứa trong giọng nói trầm thấp:

"Làm một Alpha cường đại mà sao lại bạo hành một Omega không có sức đánh trả như thế hả?!"

"Mày là ai?" Alpha kêu gào, không chút sợ hãi, "Cô ta là vợ tao, tao muốn thế nào thì thế ấy! Một người ngoài như mày xen vào thì được à?!"

Góc áo bị nắm nhẹ lấy, "Thiệu Vanh."

Nàng quay đầu lại, đồng tử hơi co rút,

Rất nhiều ngày không gặp, Ức Từ thế mà gầy đi rất nhiều, gò má vốn đầy đặn có thể thấy rõ đã hóp lại, cả người lộ ra toàn khí chất đau thương.

"Cô tới thật sao? Tôi cứ cho rằng......"

"Cô gặp chuyện, tôi nhất định tới giúp cô, cô đừng hoảng hốt, đã có tôi ở đây."

Thiệu Vanh duỗi tay đỡ lấy vai Ức Từ, bờ vai thon gầy nhẹ nhàng run rẩy,

"Hay lắm, đẹp một đôi gian phụ dâm phụ!"

"Tao nói chứ, sao mà tiện nhân kia mãi không chịu khai ra gian phụ là ai, rốt cuộc cũng vội vàng xuất hiện rồi!"

Có tiếng động xẹt qua phía sau,

Thiệu Vanh với bản năng chiến đấu thượng thừa đã bắt được sự biến hóa này, không thèm nhìn tới cũng biết Alpha đê tiện kia muốn đánh lén nàng,

Xoay người một cái, nhẹ nhàng bắt lấy động tác, liền dễ dàng khống chế, móc chân đơn giản một cái khiến cho Alpha mất trọng tâm, ngã thẳng cẳng xuống sàn nhà.

"Cô cũng có tư cách nói những lời này à?"

Thiệu Vanh lạnh nhạt rũ mắt xuống,

Nữ Alpha này tướng mạo bình thường, vóc người sức lực đều vô cùng bình thường, dáng vẻ rõ là đã bị tửu sắc đào rỗng, còn kém xa cả tân binh của quân đội.

"Tao chửi mẹ mày đó!!"

Tên Alpha dưới đất ngây người một lúc, sau đó lập tức quát Thiệu Vanh, mặt mày xanh mét, lại một lần nữa vung nắm đấm giận dữ xông tới.

"Rầm!! Hức a! Mày...... Mẹ nó...... Tiện nhân, mau lại đây đỡ tôi!!"

Với sự chênh lệch thực lực cực lớn, Thiệu Vanh thậm chí không cần áp chế tin tức tố, chỉ bằng vài chiêu thức đơn giản đã liên tục quật ngã Alpha xuống đất.

"Cô đừng sợ, chuyện đã qua rồi, có tôi ở đây."

Thiệu Vanh che trước mặt Ức Từ, bóng dáng to lớn cho Omega cảm giác an toàn cực lớn.

Nhưng Ức Từ vẫn nỗ lực tiến lên phía trước, dưới ánh mắt khó hiểu của Thiệu Vanh, nắm lấy tay Alpha, "Không, không thể đánh."

"Ha...... Thế này mới đúng chứ," Alpha cố gắng đứng dậy, thở hào hển không ra hơi, tràn ngập địch ý nhìn về phía Thiệu Vanh,

"Dù sao cũng là vợ tao, đương nhiên phải hướng về phía tao."

"Triệu ca, anh thấy rồi đấy, người này công nhiên ở sở cảnh sát động thủ đánh người, lại còn đánh tôi thành ra thế này, anh nói xem có phải nên bỏ tù? Hay là sung quân không?"

Xương gò má Alpha xanh tím, biểu tình âm trầm, "Đứa bên cạnh mày là vợ tao, chỉ cần tao không chịu ly hôn thì cả đời cô ta cũng không phải là của mày, hiểu chưa?"

"Chỉ dựa vào một phế nhân cấp B ngay cả vợ mình cũng không đánh dấu được như mày ấy hả?"

Thiệu Vanh lạnh giọng trào phúng, vạch trần sự thật mà Alpha cố gắng che giấu.

"Ức Từ! Con tiện nhân!!"

Alpha la toáng lên, vẻ mặt không thể tin được, tất cả lý trí trong nháy mắt bị phẫn nộ ăn mòn, nhanh chóng ra tay tấn công Ức Từ.

Thiệu Vanh mặt trầm xuống muốn ngăn cản, nhưng vì bị nắm chặt cánh tay, sợ ngộ thương người nên không hành động, vươn tay trái nhanh như chớp......

Bỗng nhiên sau eo truyền đến một cơn đau đớn tê liệt, khiến Thiệu Vanh cứng đờ tại chỗ, động tác bị ảnh hưởng, bỏ lỡ thời cơ phòng ngự tốt nhất.

Nàng quay đầu lại,

Đúng là tên cảnh sát bàng quan kia, đang dùng dùi cui điện công suất lớn, loại chỉ được phép sử dụng với người bị tình nghi, tấn công nàng.

Trong lúc sơ sẩy,

Ức Từ bị Alpha túm lấy tóc, "Con tiện nhân, mày bán đứng tao! Mẹ nó cái gì cũng nói ra ngoài!"

"Úi a......"

Tiếng kêu đau đớn yếu ớt vang lên,

Bụng mềm của Omega bị Alpha dùng đầu gối thúc mạnh, Ức Từ lập tức ngã xuống, bị chính người vợ của mình bắt cóc.

Hiệu quả công kích của dùi cui điện rất rõ ràng, sau eo tê dại từng cơn, nhưng Thiệu Vanh sớm đã thân kinh bách chiến, lập tức thích ứng với sự khó chịu này, một cước đá văng tên cảnh sát đang cản trở sang một bên,

Nhìn Ức Từ bị lôi kéo tóc, đầy mặt thống khổ,

Sắc mặt trầm xuống, nhiệt độ xung quanh đột nhiên giảm xuống, từng trận hàn ý tỏa ra.

"Buông cô ấy ra."

"Sao vậy? Đau lòng à?" Alpha cười ha hả, "Thân thể tiện nhân này mày không thấy dơ sao? Lúc mày không có ở đây, tao đã đụ nó tả tơi rồi!"

"Tôi...... Tôi không có......"

Ức Từ thống khổ nhắm chặt hai mắt, đau đến mức thở cũng khó khăn.

°° vote đi bé °°

Phế vật đòi sung quân thượng tướng 🤡🤡🤡.

Lấy dùi cui thịt gõ đầu tiện A này đi bé Vanh 😌😌😌.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.