Thượng tướng đại nhân, tiểu phụ nhân khiến người yêu thương
"Thiệu Vanh, xin lỗi..." Những giọt nước mắt như ngọc trai của Ức Từ lăn dài nơi khóe mắt. "Cô ta và đám cảnh sát đó... Là cùng một phe, họ... họ..."
Thiệu Vanh hiểu lý do Ức Từ cố ngăn cản mình.
Đối phương hoàn toàn không biết nàng là người của quân đội, chỉ đơn thuần lo lắng cho nàng từ tận đáy lòng.
Ngay từ đầu, ánh mắt dò xét đầy ẩn ý của những cảnh sát đó đã khiến nàng cảm thấy kỳ lạ.
Lửa giận trong lòng bùng lên, như nổ tung nơi lồng ngực. Nàng siết chặt nắm tay, không thể tin nổi sự mục ruỗng bên trong lại đến mức này.
Cuộc chiến với trùng tộc ngày càng leo thang, đến mức biên giới Đông Nguyên Thành đang có nguy cơ bên bờ sụp đổ.
Vậy mà sở cảnh sát khu vực đáng lẽ phải duy trì trật tự trị an, lại để một người không đủ tư cách làm cảnh sát tự tung tự tác, thông đồng với kẻ xấu, làm ô danh quân đội.
Thiệu Vanh giật miếng băng dán sau gáy, cả người toát ra luồng áp lực cực kỳ nặng nề.
Tin tức tố từ tuyến hương trên cổ nhẹ nhàng lan tỏa vào không khí, nhưng được kiểm soát hoàn hảo nên hướng thẳng về phía trước.
Nhờ nhiều năm huấn luyện, Thiệu Vanh có khả năng kiểm soát tuyệt đối hướng đi, phạm vi và nồng độ của tin tức tố.
Áp lực như mạng nhện dày đặc bao trùm lấy nàng, khiến tất cả những người xung quanh không chịu nổi mà khuỵu xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-mem-bi-mat/3745558/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.