Chương trước
Chương sau
Không chỉ sớm tiết, tiểu huyệt nhi cũng bắt đầu động dục chảy nước

(Cháy vote lên để cuối tuần này mình 🔥🔥🔥 cùng top nhún Trịnh Thước nào)

Nhìn thấy người nọ rời khỏi xong,

Trịnh Thước thu ánh mắt, cảm xúc phức tạp.

"Này, Thiệu Vanh? Cái đồ chết bầm nhà cậu......"

"Uống không được thì đừng uống nhiều vậy chớ, phiền quá đi."

Nàng liếc mắt thấy người này cư nhiên uể oải dựa vào người nàng, an tâm nhắm mắt lại,

Thân hình nặng nề đè lên người nàng.

"Cậu biết tôi là ai không thế, dựa dựa dựa, coi chừng tôi đem cậu đi bán bây giờ!"

Cẩn thận đỡ Thiệu Vanh vào buồng gần đó, đặt người lên bồn cầu.

Trịnh Thước kéo cổ áo cho thoáng khí,

Nhìn Thiệu Vanh thuận theo ngồi nằm trên bồn cầu, dáng vẻ buồn ngủ.

Thượng tướng mặt lạnh say rượu xong cư nhiên ngoan như vậy?

Đây là Thiệu Vanh luôn mặt lạnh, dễ phát hỏa hay căm tức nhìn nàng đây sao?

Trịnh Thước có chút không thể tin được.

Lưng quần Alpha bị kéo xuống hơi nhăn, còn chưa mặc lại, tùy tiện bị kéo dưới háng, hạ thể hoàn toàn trần trụi lộ ra bên ngoài.

Vật to nặng mềm gục xuống, còn chưa cương cứng, thoạt nhìn không hề có tính công kích. "Chẳng lẽ đúng như lời Trịnh Hàm nói?"

Nàng nhéo nhéo huyệt thái dương, có chút đau đầu,

Rút khăn giấy, ghét bỏ liếc Thiệu Vanh rồi lung tung xoa xoa quy đầu.

Tuy rằng Trịnh Hàm là đồ A luyến chết tiệt.

Nhưng dựa vào hiểu biết của nàng, không thể nào tùy tiện cùng người lạ ở trong WC tằng tịu với nhau.

Khả năng là Trịnh Hàm đã nói thật, còn nàng đã hiểu lầm,

Vừa rồi vừa thấy đến Thiệu Vanh cùng Trịnh Hàm ở bên nhau, liền theo bản năng hơi tức giận phản cảm, cho rằng hai người họ đang......

"Này...... Thiệu Vanh, đừng giả chết nữa mau đứng lên đi!"

Trịnh Thước nhẹ nhàng đá đá giày Alpha, Thiệu Vanh lại không chút phản ứng, chỉ hơi nhíu mày, không thoải mái cho lắm.

"Say dữ vậy sao?"

Nàng nhớ tới chuyện lần trước Thiệu Vanh đã làm với nàng, cảm giác khuất nhục lúc đó hãy còn rõ ràng trước mắt,

Làm hại một lãng tử như nàng bắt đầu hoài nghi xu hướng tính dục của mình, cư nhiên đến bây giờ vẫn không đi tìm Omega.

Hiện giờ trong tình huống này, còn không phải là đổi vai lúc đó sao?

Nghĩ đến đây,

Trịnh Thước đột nhiên không tính buông tha nàng. "Ê, Thiệu Vanh, hôm nay cậu rơi vào tay tôi, xem tôi trả thù cậu thế nào nhé."

Trịnh Thước nhìn ra ngoài cửa,

Tuy rằng không có ai, nhưng nàng vẫn đóng cửa khóa trái WC Alpha lại.

Mở mấy buồng bên cạnh ra kiểm tra, cuối cùng lại đóng cửa buồng Thiệu Vanh lại.

Đứng trước người hôn mê.

Trịnh Thước lộ ra ý cười đắc chí, nàng liếm liếm môi dưới, hai mắt đa tình cong xuống, trong mắt ngậm cười.

Nàng lưu loát rút dây lưng của mình ra, cởi bỏ quần.

Dục vọng hầm hập đã sớm cao cao nhếch lên, căng quần lót nhô về phía trước.

"Hê hê...... Xem tôi phang cậu ngất xỉu luôn nè."

Trịnh Thước vén tóc xõa trên vai ra sau, nắm quần lót trắng tinh kéo xuống.

Nhục hành hồng nhạt đánh thẳng vào không trung, tuy rằng kích cỡ giống nhau, nhưng hành thân đã cứng vô cùng,

Mã nhãn đã bắt đầu chảy dầm dề nước ra ngoài.

"Hừ," Trịnh Thước nhìn thoáng qua hung vật của Thiệu Vanh, tự luyến lẩm bẩm, "Có cái gì mà ghê gớm, Omega vẫn thích cái xinh đẹp của tôi hơn."

Nói chuyện đồng thời còn hẩy hẩy về trước.

Bàn tay không cẩn thận tự đụng phải quy đầu của mình, cảm giác bắn tinh mãnh liệt từ dưới bụng trào ra,

Nàng cuống quít dùng sức nín thở, gồng cơ bụng, miệng xuýt xoa.

"Ưm hừ...... Ui...... Lâu lắm không chơi có hơi mẫn cảm."

Hòa hoãn mấy hơi thở xong.

Trịnh Thước nghĩ nghĩ, lại móc bao từ trong túi ra.

Nơi này là nơi công cộng, làm dơ sàn thì vô đạo đức lắm.

Nàng mở gói plastic, bắt đầu cúi xuống mang.

"Ui...... Lạnh thế, ư hừ ~~"

Nàng hồi hộp ngoái nhìn ngủ nhan lãnh đạm của Thiệu Vanh, sợ đối phương đột nhiên tỉnh lại, nhân lúc còn ngủ phải tranh thủ mới được......

Trong lòng không ngừng thúc giục mình mau một chút, càng sốt ruột càng không mang được bao.

"Aishh......"

Chất lỏng lạnh lẽo ướt dầm dề trượt tới trượt lui nhục hành.

Hơi thở Trịnh Thước càng thêm dồn dập, biến thành nặng nề thở dốc, tầm mắt đảo qua lại giữa nhục hành mình và mặt Thiệu Vanh.

Còn chưa bắt đầu mà dục vọng đã lên men ở bụng nhỏ, ảo tưởng Thiệu Vanh sẽ đột nhiên bừng tỉnh làm nhục hành màu hồng phấn càng phồng lên tới cực điểm.

"Ui haa......"

Lúc bao mang xong được vuốt phẳng, một khoái cảm kích thích từ phía sau lưng gần eo bỗng bừng dậy.

"Ủa? Ê ê! Khoan......"

"A ~~"

Sau một tiếng rên rỉ vút lên, Trịnh Thước không thể tin được mà ngốc ra tại chỗ, cúi đầu nhìn nhục hành đã nửa mềm. Mã nhãn đang phun ra từng đợt tinh dịch, áo mưa mới vừa tròng vào liền ăn dịch đục đặc ấm của Alpha.

Khoái cảm tê dại nổ tung ở nhục hành,

Trịnh Thước cắn răng đầy mặt nổi giận, "Không thể nào, tuyệt đối không thể nào."

Mặt mũi thẹn thùng đỏ chót, nàng không tin liền tuốt hạ thể mềm nhũn.

Nhục hành bắn xong xụi lơ, dù Trịnh Thước có cố trêu chọc thế nào, Tiểu Thước Nhi đều thờ ơ.

"Chết tiệt!"

Nàng kéo bao chứa tinh xuống, hung tợn ném vào thùng rác,

"Thiệu Vanh! Đều tại cậu!"

"Lão nương đụ chết cậu!"

Trịnh Thước tức muốn hộc máu, nhưng lại không thể cuồng nộ,

Bởi vì nàng nhận thấy được, lúc mình cao trào, không chỉ sớm tiết,

Mà cái lỗ bị trứng dái che đậy cũng như động dục mà rỉ ra chất lỏng nhớp nháp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.