Chương trước
Chương sau
Trả thù chơi âm hộ, chủ động nâng mông cạ quy đầu như O

Trịnh Thước nghẹn đến mức đầy mặt đỏ bừng, nhưng vô pháp cương cứng lại từ đầu,

Nàng dồn dập thở hổn hển,

Thế là kế hoạch trả thù không biết làm thế nào tiếp tục.

"Xem như cậu vận khí tốt!"

Rút liền mấy tấm khăn giấy lau lau quy đầu mẫn cảm, nhục hành mềm nhũn ngã vào lòng bàn tay, lỗ nhỏ không ngừng chảy thể dịch ra ngoài làm ướt khăn giấy. Thiệu Vanh vẫn cứ vững vàng ngủ yên, tóc dài đen như mực tán loạn trên má,

Không biết mơ thấy chuyện gì không cao hứng, trên mặt hiện ra u buồn thương cảm.

Trịnh Thước đang tính thu dọn một chút liền rời đi,

Nhìn một màn này nỗi lòng cuồn cuộn, ánh mắt có chút phức tạp, thế rồi không nỡ đi nữa,

Đồng thời, cái lỗ ướt át mất tự chủ run rẩy mấy cái như khát vọng điều gì,

Trịnh Thước rất không tình nguyện mà thừa nhận, từ sau khi hưởng qua một lần làm tình vui sướng tràn trề, nữ huyệt của nàng đúng là khát vọng Thiệu Vanh.

"Hô......"

Hít một hơi thật sâu vào,

Nàng nhấc chân cởi quần ra, ném lên bệ.

Giờ phút này nàng trần trụi nửa người dưới đứng trước mặt Thiệu Vanh, hơi hơi ngẩng đầu lên.

"Hừ, đụ không thành, thì tôi trộm ăn cậu vậy,"

Trịnh Thước nhẹ nhàng nắm cằm Alpha, khiến cho nàng ngẩng đầu,

"Không phải cậu ghét tôi nhất sao, xem lão nương trả thù cậu thế nào nhé."

"Cậu càng chán ghét tôi, tôi càng muốn ở bên cậu, làm những chuyện cậu không muốn thấy!"

Nàng thuần thục nắm lấy khúc thịt nóng bỏng kia, tuốt tuốt mấy phát, có lẽ là do say rượu,

Dương vật nháy mắt liền cương cứng, nở ra sung huyết trong tay Trịnh Thước.

"Chậc, bự dữ."

Trịnh Thước bĩu môi, đè nhục hành xuống, khúc thịt cứng ngắc bị đè xuống sau đó đột ngột búng ngược lên, thoạt nhìn còn cứng hơn cả sắt thép.

Duỗi tay dò xét tiểu huyệt dưới hạ thể, nước nhờn nhiều vượt quá tưởng tượng, làm mặt nàng biến sắc, nhưng ít ra cũng đủ ướt, không cần lại tiến hành bôi trơn.

Hai tay nàng chống lên người Thiệu Vanh, hơi hơi khom đầu gối, để quy đầu chỉa ngay huyệt khẩu.

"Ô!"

Thân thể mẫn cảm run lên,

Trịnh Thước chợt thấy hơi sợ,

Lần trước bị tiến vào trong nháy mắt, cơ hồ căng nàng nứt ra, đau đớn làm nàng có chút bóng ma tâm lý, lần này chỉ có thể từ từ.

"Hô......"

Trịnh Thước siết eo, lay lay eo, để cực đại quy đầu cọ xát đánh vòng nơi huyệt khẩu.

Chất lỏng nhờn ướt bôi đều lên thịt mềm, mang đến khoái cảm tê dại vi diệu,

Nàng không dám tùy tiện ngồi xuống, sợ thọc xuyên hành lang vốn đã yếu ớt của nữ Alpha.

Nhiệt ý dần dần lan ra khắp thân thể.

Trịnh Thước cởi từng cúc sơmi, lộ ra da thịt trắng lạnh đang tỏa nhiệt.

Nàng không cao lớn rắn chắc bằng Thiệu Vanh, nhưng tứ chi thon dài hơn, cơ bắp vừa đủ để nàng phát huy năng lực trên chiến trường.

Giờ phút này,

Mông thịt nghiền nát quy đầu thoáng chu lên, cái mông thường rèn luyện không tính lớn, cũng không quá đầy đặn, nhưng hình dạng hoàn mỹ, bày ra đường cong quả đào tuyệt đẹp,

Trước sau đong đưa, quả mông đào mật lúc thì thả lỏng lúc lại căng thẳng.

Trịnh Thước luôn chú ý khắt khe giữ dáng, là nữ Alpha tự luyến và rất kỷ luật.

Áo sơmi hờ hững trên người, lộ ra nửa bả vai,

Tóc xoăn đỏ thẫm được uốn nhuộm tỉ mỉ cực có phong tình, rơi lên áo trắng tinh và làn da nhạt màu tạo thành tương phản, càng giúp Trịnh Thước mỹ diễm phong tình tới cực hạn.

"Hừ ~~ hừ ưm ~~"

Xoay tròn cọ xát, chỗ áp sát giao hợp càng ngày càng ướt át,

Cảm giác trơn trượt làm Trịnh Thước rên ra tiếng rên yêu kiều bất ổn, cửa lồn đã hơi hơi nở ra, hai mép lồn non dính sát vào quy đầu.

"Thiệu Vanh...... Ha ~~~"

Trịnh Thước nghiêng đầu, mái đầu đỏ thẫm xõa ra, rơi lên áo lót nửa cúp ngực.

Một tay nàng duỗi ra sau lưng, cởi bỏ khóa áo.

Tình dục dâng lên, như ẩn như hiện trong ánh mắt.

Cái mông lơ lửng cọ xát hồi lâu, đùi sinh ra cảm giác đau mỏi,

"Chắc được rồi ~~ Có thể...... Có thể ngồi rồi ~~ Hừ ư ư ~~"

Trịnh Thước tự nhiên chủ động vươn hai tay thon dài, bám lấy cổ Thiệu Vanh, dựa vào vai đối phương.

Thoải mái thở dốc bên tai đối phương.

Nhưng khi đang hít thở,

Nàng đột nhiên nghe thấy mùi tin tức tố xa lạ.

Trịnh Thước trừng lớn hai mắt,

Vừa mới bốc lên nồng đậm động tình, giây lát liền tiêu tán không còn một mảnh.

Trên người Thiệu Vanh có tin tức tố của Omega xa lạ, vừa rồi nàng cách khá xa không ngửi thấy, mãi đến khi dựa cực gần mới nhận ra.

Trịnh Thước không phải đứa ngốc chưa biết mùi đời,

Khí vị nồng đậm thế này không thể không làm nàng tỉnh táo lại, lý trí nói cho nàng, không lâu trước đây Thiệu Vanh nhất định từng có giao lưu 'cự ly âm' với Omega khác.

Tuy rằng tin tức tố này thơm mùi sữa, nếu là ngày thường nhất định nàng sẽ rất thích.

Nhưng hiện giờ, ngửi thấy trong tình huống này, làm nàng không sao cao hứng nổi.

Lửa giận bừng lên nơi ngực bụng.

Trịnh Thước cắn răng, tức giận thiếu chút nữa trào ra nước mắt. "Khốn kiếp!!!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.