Nhìn lén, giằng co
Dìu người đi tiếp, toàn bộ sức nặng cơ thể của Alpha đều đè lên người của Trịnh Hàm.
Nàng cố hết sức lê bước, cuối cùng cũng đưa được Alpha tới trước bồn cầu.
"Chóng mặt..."
Quân nhân nghiêng đầu, tựa vào vai Trịnh Hàm, hai tay vô thức tháo nút quần bên ngoài.
Hơi thở nóng hổi phả lên cổ Trịnh Hàm, hôm nay, tại buổi tiệc, nàng đã phối một bộ vest nữ mở cổ sâu, cổ áo trễ xuống tận khe ngực, để lộ chiếc dây chuyền mảnh mai kéo dài xuống trong lớp áo.
Làn da trắng lạnh lộ ra bên ngoài khiến nàng cảm thấy không thoải mái, Alpha đứng quá gần, chỉ cần hé mắt cũng có thể nhìn thấy rõ ràng những gì ẩn dưới lớp vải.
Trịnh Hàm vội vàng đưa tay che ngực, mặt hơi đỏ lên.
"Cô... Cô đừng dựa vào tôi được không?"
Nàng nhẹ nhàng đẩy Alpha, nhưng đối phương chẳng hề có phản ứng, chỉ lim dim mắt, thậm chí còn đổ dồn trọng tâm lên người nàng.
"Chóng mặt."
"Hơ... Sao lại không mở được thế này."
Có lẽ vì say, những việc bình thường dễ dàng giờ lại khiến quân nhân bực bội, nàng bắt đầu uốn éo, cựa quậy lung tung trên người Trịnh Hàm.
Nàng thở dài, cố nén những cảm xúc mơ hồ trong lòng. Nếu là người xa lạ, nàng sẽ chẳng muốn quan tâm, nhưng mà...
"Để tôi giúp cô, nhưng cô đừng làm loạn được không?"
Nàng dịu dàng nói, không biết người say này có nghe hiểu hay không, tay lại bắt đầu giúp tháo từng nút quần ở phần giữa.
Ngập ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-mem-bi-mat/3724660/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.