Mộ Linh sợ bị phát hiện, say rượu choáng váng
Không biết thời gian trôi qua bao lâu,
Alpha chậm rãi rút ra khỏi thân thể của nàng, thành thịt mẫn cảm một lần nữa phân bố ra khoái cảm cọ xát.
"Pócc~~"
Chất lỏng trong hành lang thịt bị tắc nghẽn bắt đầu ồ ạt trào ra.
Mộ Linh xấu hổ nỗ lực kẹp những chất lỏng đó lại, nhưng chỉ có thể hơi hơi khép lại.
Cho dù không nhìn nàng cũng có thể cảm nhận được, lỗ âm hộ đã sớm bị nhục hành to dài đụ không khép lại được, cũng may trong phòng tối Alpha nhìn không thấy bộ dáng này của nàng.
Nỗi xấu hổ chậm rãi cắn nuốt nàng.
"Tiểu Nguyệt, em...... Em dọn dẹp một chút đi nhé, chúng ta, chúng ta còn phải đi ra ngoài."
Mộ Linh nghe thấy tiếng Alpha đang mặc quần áo.
Động tác lộn xộn cùng giọng nói say mèm làm nàng biết, đối phương đến giờ vẫn chưa thanh tỉnh.
Nhưng nàng vẫn cẩn thận không dám giao tiếp với Alpha nhiều, sợ bị nhận ra nàng không phải Mộ Nguyệt.
Giữ nguyên tư thế nằm sấp, Mộ Linh vùi mặt vào khuỷu tay, thấp giọng nói: "Chị đi trước đi, em muốn ở đây nghỉ ngơi một lát." "Bây giờ không muốn động đậy, chị nhanh lên đi...... Đừng để người ta phát hiện."
"Ừm...... Được rồi, vậy em...... Em nghỉ ngơi thêm đi."
Thiệu Vanh mặc quần áo vào thật nhanh, đi ra cửa, ngón tay mò mẫm vài lần mới mở được khóa.
Trước một giây mở cửa chuẩn bị rời đi.
Nàng quay đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-mem-bi-mat/3719687/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.