Biệt thự giữa núi rất lâu không người lui đến, không có người giúp việc, dì Trương lại ở Đế Đô xa xôi. Sau khi trợ lý Lương bị Cố Diễn phái đi, bữa cơm tối quả thực chỉ có thể dựa vào năng lực của Cố Diễn.
Dù gì mười ngón tay Phần Kiều búp măng thon thả chưa từng trải qua nắng mưa.
Nhưng chuyện không biết nấu cơm cũng không thể ngăn tấm lòng mong muốn giúp đỡ.
“Kiều Kiều, để mình rửa cho” – Hạ Hào đứng đối diện, không đành lòng mở miệng.
Cậu trơ mắt nhìn cải thìa trợ lý Lương mang đến nhễu nhão nước khắp nơi.
Phần Kiều ngẩng đầu, hai mắt ngây thơ: “Tôi rửa chưa đủ sạch sao?”.
Đương nhiên không phải….Cậu rửa rất sạch là đằng khác.
Nghĩ là nghĩ thế nhưng Hạ Hào không nỡ đả kích nhiệt huyết của Phần Kiều, yên lặng rút lui về cửa phòng bếp.
Kể từ khi gặp mặt, ấn tượng về hai người trong cậu đã hoàn toàn thay đổi.
Cố Diễn không còn lạnh lùng xa cách, anh cởi áo vest, xắn tay áo sơ mi, thuần thục đổ dầu vào chảo.
Trước đây Hạ Hào tuyệt đối không hề tưởng tượng được thấy viễn cảnh cậu nhỏ xa rời khói lửa nhân gian để nấu cơm.
Mà bây giờ, cậu thật sự đang đứng trong bếp…
Người cậu cao quý, lãnh đạm đang bị khói dầu bao vây thúc giục Phần Kiều: “Kiều Kiều, em rửa rau xong chưa?”.
“Dạ?” – Phần Kiều căng thẳng quay đầu lại, lễ phép trả lời. “Em chưa rửa xon….”.
Thật ra không chỉ Hạ Hào, Phần Kiều cũng không ngờ Cố Diễn sẽ nấu cơm.
Lần đầu tiên ăn món Cố Diễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-kieu-la-con-nhim-nho/972513/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.