Trở về Đế Đô chưa bao lâu thì kỳ thi cuối kì tiếp theo của Sùng Văn đã đến.
Phần Kiều vắng một thời gian dài, kỳ thi cuối kỳ khiến cô hốt hoảng không yên. Trong vài ngày liên tiếp, ngoại trừ lên lớp thì Phần Kiều khư khư ở lại ký túc xá, không ra khỏi cửa.
Ngày thi cuối cùng, Phần Kiều đã dậy từ sớm. Cô mặc áo khoác dày, hà hơi vào lòng bàn tay, lật xem tài liệu ôn tập.
Mùa đông Đế Đô lạnh hơn Vân Nam nhiều, là một người sống ở phương nam từ nhỏ nên đây là lần đầu tiên trại nghiệm mùa đông phương bắc, Phần Kiều gần như đông cứng. Các bạn xung quanh bắt đầu bị cảm, sáng sớm nay Phần Kiều cũng phát hiện mình đã “dính chưởng”.
Đầu mũi Phần Kiều đỏ ửng, giọng nói quánh đặc, cô không nhịn được hắt xì một cái, ngay sau đó gặp Kiều Mãng vừa rửa mặt từ nhà vệ sinh về.
Kiều Mãng không mua nước ấm, Phần Kiều nhìn bình nước đóng băng lọt thỏm giữa bàn tay sưng cóng đang hơi nứt nẻ.
Thời tiết khắc nghiệt vậy mà phải chạm vào nước lạnh, Phần Kiều bất giác rùng mình.
“Mình chưa dùng hết nước ấm, lần sau cậu cứ dùng của mình đi” – Phần Kiều cầm bút, quay sang.
Kiều Mãng im lặng dọn dẹp đồ dùng cá nhân, quay lại mỉm cười: “Mình quen dùng nước lạnh rồi, cũng không lạnh đến mức đó”.
Sau khi về Đế Đô, Phần Kiều mới biết hóa ra nước bị đông cứng vì ống nước bị hỏng, mấy phòng bên đều được thay mới, riêng phòng 301 không bị hư nhưng sau một đêm lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-kieu-la-con-nhim-nho/972514/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.