Khi không bị mắng một cách vô lý khiến hàng lông mày Ngụy Gia Bảo khẽ nhíu lại mà cao giọng nói:
- "Này cô, tôi biến thái từ khi nào? Rõ ràng tôi,chưa hề động đến một sợi tóc trên đầu cô đấy."
Người đối diện lúc này vẫn nhắm nghiền mắt lại mà lắp bắp đáp:
- "Sao anh không mặc áo vào hả?"
Hóa ra là cô đang sốc trước dáng vẻ cởi trần này của anh. Liền lập tức, khóe môi Ngụy Gia Bảo khẽ cong mà chậm rãi tiến lại gần, cất giọng châm chọc Chu Nhược Lan:
- "Từ đời nào rồi mà cô vẫn có tư tưởng rằng nam giới không được cởi trần khi bước ra mở cổng sao? Hơn nữa, những cô gái hay tỏ ra là mình xấu hổ ngay khi nhìn thấy cơ thể của đàn ông thường mới là những người có suy nghĩ biến thái."
Nghe những lời này chẳng khác nào anh đang tát nước lạnh vào mặt, khiến Chu Nhược Lan không nhịn được nữa mà giơ chiếc túi xách đang đeo trên người quất mạnh vào gương mặt đang ra vẻ ngông nghênh của Ngụy Gia Bảo mà đanh giọng mắng:
- "Tôi là kiểu người truyền thống. Xưa nay luôn đề cao việc ăn mặc kính cổng cao tường. Hơn thế nữa, tôi cực kì ghét những tên con trai trẻ người non dạ, cố gắng học cách để trở thành người lớn, đầu thì nhuộm trắng, trên ngực thì xăm chữ nghĩa."
Ngụy Gia Bảo phút chốc nhận ra người cô đang nói đến không ai khác chính là mình mà mím môi một cái, sau đó tức giận nói:
- "Người con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-khong-doi-troi-chung/3310951/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.