Trường bắn...
Đùng...Đùng...Đùng...
Nhìn người bên cạnh không ngừng nổ súng bắn vào tấm bia liên hồi đến mức chẳng còn một chỗ trống khiến Ngụy Hắc Viễn vốn nhận ra tâm trạng đang bất ổn của Gia Khiêm mà cất giọng quan tâm hỏi:
- "Con đang trút giận lên tấm bia sao?"
Liền lập tức, Gia Khiêm thả lỏng cơ mặt, sau đó chậm rãi đặt khẩu súng xuống bàn mà quay sang người bên cạnh, trầm giọng phủ nhận:
- "Không có ạ. Con chỉ là tập trung quá mức thôi."
Ngay khi anh vừa dứt lời liền cảm nhận cái vỗ vai ấm áp từ phía Ngụy Hắc Viễn, bên tai truyền đến giọng nói trầm khàn quen thuộc:
- "Đừng dối lòng nữa. Những lúc con không nói, cha phần nào hiểu được rằng con đang có chuyện không vui. Có phải một mình xử lí nhiều việc ở Terra Blues và Devil Group cho nên con cảm thấy áp lực không?"
Nghe đến đây, Gia Khiêm lập tức xoay người lại, đứng đối diện nhìn thẳng vào mắt Ngụy Hắc Viễn, dõng dạc trả lời:
- "Đó là trách nhiệm mà con phải làm cho nên con không hề áp lực về điều đó."
Ngừng một lúc, anh khẽ nắm lấy tay người cha đã cưu mang mình suốt thời gian qua mà nghẹn ngào tiếp:
- "Con thực sự rất biết ơn cha mẹ đã xem con như người thân ruột thịt."
Ánh mắt Ngụy Hắc Viễn có chút cảm động trước những lời nói xuất phát từ tận trái tim này mà lập tức dang tay, ôm lấy cậu con trai đã chững chạc mà mỉm cười đáp:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-khong-doi-troi-chung/3310952/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.