Ngụy Đồ Thanh ( thực tại) nghe xong mà mệt mỏi với quá khứ éo le này nhưng chàng cũng hình dung ra được câu chuyện cảm lạnh ở chốn hoàng cung này
Diệp Mẫn nói sự thật về quá khứ cho cậu nghe mà bà như quay lại bản thân trong quá khứ " Ta xin lỗi vì đã không cho con biết sự thật sớm hơn, để con phải tự mình gánh chịu mọi gánh nặng trên vai…Ta…thật sự không xứng đáng làm mẹ…Thật tốt khi con đã vui vẻ hơn trước, hòa thuật với ca ca và bảo vệ muội muội của con…"
Ngụy Đồ Thanh ôm lấy bà cậu thông cảm và thấu hiểu cho quá khứ đầy nghịch cảnh như vậy mà bà vẫn chịu đựng nuôi nấng,dạy bảo con mình trở thành người tốt ( tuy Ngụy Đồ Thanh của quá khứ rất mưu mô, âm mưu thâm hiểm đối với Ngũ Sở nhưng đối với mọi người cậu ấy rất tốt bụng cư xử nhẹ nhàng chuẩn mực không gây ác cảm với mọi người có lẽ cậu ấy chỉ muốn bảo vệ mẹ mình thật tốt)
Cậu rưng rưng nước mẳt thay mặt Ngụy Đồ Thanh của trước kia đã mang ơn bà rất nhiều " Cảm ơn người đã sinh ra con…người luôn bảo vệ con và làm tròn trọng trách của người mẹ…Thật tốt khi có người…". Diệp Mẫn nghe những tâm tư của đứa con luôn lạnh nhạt với mình như vậy giờ đây lại đang cảm tạ mình đã sinh ra nó bà yếu lòng mà rơi lệ trong vòng tay ấm áp của Ngụy Đồ Thanh " Phu quân, chàng xem…thiếp đã nuôi dậy con chúng ta đã thực sự như ý chàng chưa?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-gia-mao-khong-muon-chet/3558709/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.