"Nhiều nữ nhân như vậy?"
Trong lòng Mộ Dung Tĩnh càng thêm ủy khuất.
Vốn tưởng rằng mình đã chui vào trái tim ca ca, không ngờ chỉ là bơi vào ao cá của ca ca. Vốn tưởng rằng ca ca chỉ có một ao cá, không ngờ hắn là Hải Vương, cai quản cả bảy đại dương.
Đúng lúc này...
Một âm thanh nũng nịu quen thuộc truyền đến:
"Tần ca ca, cuối cùng chàng cũng đã tới!"
"Đúng vậy, chính là ả nữ nhân xấu xa này!"
Mộ Dung Tĩnh lập tức nín khóc, nghiến răng nghiến lợi quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy Điềm Điềm chạy tới, nhào vào trong lòng Tần Phong tìm kiếm sự an ủi.
"Làm sao vậy? Bộ dạng này là sao?"
Sắc mặt Tần Phong lạnh xuống:
"Có phải trong lúc ta rời đi, có kẻ không biết sống chết nào đến bắt nạt các nàng?"
"Không có!"
Điềm Điềm ủy khuất nói:
"Sau khi chàng đi, ta buồn chán quá nên chạy đến tìm Tử Diên tỷ tỷ đánh bài. Kết quả bại trận thê thảm, đành phải đem 'quyền sử dụng' chàng gán cho tỷ ấy."
"Quyền sử dụng?"
Tần Phong sửng sốt:
"Nàng thua bao nhiêu ngày?"
"Hai tháng!"
Vẻ mặt Điềm Điềm đau lòng như cắt, nước mắt chực trào ra khỏi hốc mắt.
"Nàng đúng là đồ phá gia chi tử!"
Tần Phong lập tức buông Điềm Điềm ra, không quên răn dạy:
"Mỗi ngày đều gây chuyện cho ta..."
"Tần ca ca!"
Điềm Điềm sốt ruột gọi với theo:
"Chàng đi đâu vậy?"
"Còn có thể làm gì?"
Tần Phong cũng không thèm ngoảnh lại:
"Đi lấy thân gán nợ, lấp lỗ hổng cho nàng chứ sao!"
...
Tạm gác chuyện phong hoa tuyết nguyệt nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4888157/chuong-1623.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.