"May mà không có gì ngoài ý muốn!"
Thất trưởng lão thở phào nhẹ nhõm, chuẩn bị nhanh chóng mang Diệp Thần rời đi.
Dù sao Long Ngạo Thiên có thể xuất hiện bất cứ lúc nào, chỉ bằng sức một mình nàng thì không thể địch lại hắn.
Thế nhưng, căn cứ vào "Định luật câu chương" của cẩu tác giả, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì nhất định sẽ có chuyện bất ngờ xảy ra.
Ong! Ong! Chỉ nghe một tiếng kiếm minh thanh thúy vang lên, kèm theo một đạo kiếm khí khủng bố đánh úp lại.
"Là kiếm ý của Lâm Tam..."
Thất trưởng lão nhíu mày, theo bản năng quay đầu nhìn lại.
Mặc dù trong mắt nàng đạo kiếm ý này có vẻ yếu ớt đáng thương, nhưng tiềm năng ẩn chứa trong đó lại vô cùng vô tận, để lại ấn tượng đặc biệt sâu sắc.
"Diệp Thần, chịu chết đi!"
Lâm Tam hóa thành một đạo kiếm quang cấp tốc lao đến, vừa thấy Diệp Thần liền không chút che giấu sát ý trong mắt.
Ong! Ong!!
Tiếng kiếm minh du dương vang vọng, như xé rách thời không từ viễn cổ lao tới.
Chỉ thấy Lâm Tam cầm Vô Trần Kiếm chém ra, một đạo kiếm quang chói mắt phóng lên cao, mang theo kiếm ý sắc bén không cách nào hình dung chém thẳng về phía Diệp Thần.
"Mẹ kiếp, Lâm Tam!"
Diệp Thần sụp đổ, phát điên gào lên:
"Con mẹ nó ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi! Không phải ta hãm hại ngươi! Là Tần Phong! Là Tần Phong! Là Tần Phong a a a!!"
"Đến nước này ngươi còn dám vu hãm Tần huynh!"
Lâm Tam hừ lạnh, lực đạo trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4888158/chuong-1624.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.