"Mẹ... Mẹ ơi..."
Tiểu Bạch nghẹn ngào gọi, nước mắt lăn dài trên má.
"Thỏ con, con của ta!"
Thỏ mẹ không kìm nén được nữa, vỡ òa trong nước mắt, lao đến ôm chầm lấy Tiểu Bạch.
Đây là khúc ruột của nàng, là đứa con nàng đứt ruột đẻ ra nhưng lại phải chia lìa. Nỗi day dứt và nhớ thương bao năm qua giờ đây được giải tỏa.
"Mẹ ơi!!"
Tiểu Bạch rúc vào lòng mẹ, khóc nức nở như một đứa trẻ.
Kể từ giây phút này, nó không còn là con thỏ hoang không mẹ nữa. Nó đã có nhà, có mẹ yêu thương.
"Cảm động quá!"
Ngọc Tuyết và Hoa Linh chứng kiến cảnh tượng trùng phùng đẫm nước mắt, cũng sụt sùi khóc theo.
"Ngao ngao!!"
Đột nhiên, một tiếng long ngâm uy lực vang lên, xuyên thấu không gian, chấn động cả tâm can.
"Là Long Đế!"
Ngọc Tuyết và Hoa Linh giật mình, quay đầu nhìn về phía sâu trong lãnh địa Yêu tộc.
Là tín hiệu triệu tập của Long Đế. Phàm là Yêu Đế nghe thấy đều phải lập tức đến họp. Có lẽ là vì chuyện Tần Hạo xuất quân chinh phạt.
Cùng lúc đó.
Tại một không gian bí ẩn, tách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài.
Lâm Uyên đang ngồi xếp bằng, nhắm mắt tu luyện, điên cuồng hấp thu năng lượng còn sót lại từ đòn tấn công của Diệp Thần.
"Rắc!!"
Tiếng xiềng xích vô hình trong cơ thể vỡ vụn.
"Vẫn quá chậm!"
Lâm Uyên mở mắt, nhíu mày không hài lòng.
Nếu không phải tư chất của thân xác này quá kém cỏi, thì với kinh nghiệm Tiên Vương trùng sinh, hắn lẽ ra phải đột phá Đại Đế từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862637/chuong-1108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.