"Biu, biu, biu…"
Dòng nước mát lạnh bắn ra từ những khẩu súng nước, đám người Tử Diên thích thú vây công Đại Ma Vương.
"Quá đáng lắm rồi!"
Tần Phong không ngờ sự nhẫn nại của mình lại đổi lấy sự trêu chọc không kiêng nể.
Hắn quyết định, sau khi tắm rửa sạch sẽ, tất cả đều phải thị tẩm!
Ngay khi Tần Phong chuẩn bị hạ "thánh chỉ", từ phía xa bờ biển vọng lại tiếng kêu oan thấu trời.
"Bệ hạ, oan uổng quá!"
Một nữ tử mặc đồ tang trắng toát, quỳ rạp trên bờ cát, tiếng khóc ai oán xé lòng.
"Đi mau, đuổi ả đi!"
Thiên Quân, Vạn Mã vội vàng tiến lên, muốn xua đuổi nữ tử đang làm kinh động thánh giá.
"Bệ hạ, dân nữ oan uổng..."
Nữ tử vẫn không bỏ cuộc, hướng về phía Thần Phong Chu mà gào khóc.
"Chuyện gì xảy ra!?"
Tần Phong nghe thấy động tĩnh liền bước ra khỏi khoang thuyền, ánh mắt dừng lại trên người nữ tử bên bờ.
Tuy không phải là sắc nước hương trời, nhưng nàng cũng có nét thanh tú, nhất là trong bộ đồ tang trắng, càng toát lên vẻ thê lương đến nao lòng.
"Thần tội đáng chết vạn lần!"
Thiên Quân, Vạn Mã sợ hãi quỳ rạp xuống:
"Đã để kẻ gian quấy nhiễu nhã hứng của Bệ hạ!"
"Đứng lên đi!"
Tần Phong phất tay, không để ý đến hai tên thuộc hạ, vẻ mặt uy nghiêm hỏi:
"Ngươi là người phương nào? Có oan ức sao không báo quan!?"
"Tiểu nương tử, từ từ nói!"
Tam Lộng đại sư với vẻ mặt từ bi bước tới an ủi:
"Bất kể ngươi có oan khuất gì, Bệ hạ nhất định sẽ làm chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862638/chuong-1109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.