Rất nhanh, Tần Phong mang theo các ái phi lên Thần Phong Chu, bắt đầu xuôi dòng.
Trước khi đi, hắn phất tay giấu Bồng Lai Tiên Sơn vào hư không. Chỉ cần hắn muốn, ngọn núi có tám vị lão tổ đang tu luyện này sẽ lập tức hiện ra ứng cứu.
Riêng Nhị tổ Tần gia thì đã "vi hành" đến sông Tần Hoài để... tu luyện hồng trần!
"Haizz, làm hôn quân thật mệt mỏi!"
Tần Phong thở dài đầy vẻ "đau khổ".
Hắn nằm ngả ngớn trên ghế gấm, tay ôm Tử Diên ngắm cảnh, tai nghe Hữu Dung gảy đàn, miệng ăn nho do Tiểu Hương Phi bóc vỏ, vai được Nguyệt Hy xoa bóp, chân được Phong Tình đấm thùm thụp.
Hai bên bờ sông, mấy ngàn Ngự Lâm Quân tinh nhuệ hộ tống, cờ xí rợp trời.
"Hắn... hắn cư nhiên còn dám kêu mệt!?"
Tử Diên lườm hắn cháy mắt, cảm thấy vị trí Hậu chủ của mình đang lung lay dữ dội. Nếu cứ để Tần Phong hồ nháo thế này, thiên hạ khởi nghĩa là cái chắc, lúc đó nàng làm sao còn mặt mũi nào làm Đế hậu.
Vài ngày sau.
Tiểu Bạch đã vượt qua biên giới phía Đông, đặt chân vào lãnh địa Yêu tộc.
Vừa bước vào, một luồng yêu khí nồng nặc xộc thẳng vào mũi. Tiếng gầm gừ tranh đấu vang lên không dứt, xương trắng yêu thú rải rác khắp nơi.
Khác với Nhân tộc còn chút quy tắc, Yêu tộc tuân theo luật rừng trần trụi: Cá lớn nuốt cá bé. Nếu không muốn thành thức ăn, chỉ có cách trở nên mạnh mẽ hơn kẻ khác.
"Quá tàn bạo!"
Tiểu Bạch run rẩy, cảm thấy thế giới này quá đáng sợ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862636/chuong-1107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.