Tôi đã nói rõ lòng mình. Tôi không muốn đợi khi mọi việc đổ đến dồn dập ở tương lai mới bắt đầu rối rít thổ lộ đoạn tình cảm này.
Nhưng 51% có thể đáp lại tình cảm của tôi sao? Tôi không mong đợi nhiều ở việc Tử Huyên sẽ đáp lại tôi. Với 51% đó mà nói thích tôi, tôi sẽ biết đó là nói dối.
Thích một người với tôi, chỉ là nói ra, chỉ là cho người đó biết tấm lòng mình, không chôn giấu, là nhìn người đó vui vẻ hạnh phúc. Tôi thích một cậu thiếu niên Tử Huyên kiều ngạo, một Tử Huyên trong ngoài bất nhất và thẳng thắn như thế.
"Vì sao?", giọng hắn trầm ấm vang lên trên đỉnh đầu tôi.
Tôi vừa muốn nhìn mặt hắn mà cũng không dám vì ngại và cũng bởi vẻ xấu xí khi bù lu bù loa khóc này của mình.
"Chỉ là rất thích huynh, không có lí do."
Tôi đã rung động trong vô thức, tôi cảm nắng và tôi dễ dàng phải lòng trước những hành động ân cần của hắn, tôi dựa dẫm vào hắn đến mức chẳng hiểu nổi bản thân như vậy kể từ lúc nào.
Hắn nâng mặt tôi lên, dùng hai ngón cái lau đi nước mắt cho tôi. Tử Huyên nhau mày, cái nhau mày này của hắn cũng rất đẹp.
Tôi biết hắn được rất nhiều người để ý, hắn nổi tiếng như vậy mà. Ai hắn cũng sẽ đối tốt thế này sao?
"Lão cáo già đó đã làm gì muội?"
Hắn hỏi một câu mà hoàn toàn đi xa với chủ đề mà chúng tôi đang nói.
Nhưng tôi không thể nói được. Từ chuyện mình là bán quỷ cho đến việc tôi là thế thân của Úy Trì Tuyết Nhi, tôi tìm hiểu về dư hồn ấy, tất cả đều là tuyệt mật.
"Ta... có thể không nói không?", tôi chầm chậm đáp, giọng khàn và non như một đứa trẻ mới được bữa mè nheo ăn vạ.
Hắn lại nheo mày, nhưng không giận cũng không hờn dỗi, ngược lại có chút xót xa đáp tôi:
"Được."
Hắn an tĩnh đợi tôi ngơi nước mắt rồi mới dẫn tôi ra bên ngoài. Khi này, cả Khiết Vân và Cẩm Hy đều đã trở về.
Trường An đang xem xét điều gì cho Cẩm Hy. Có vẻ là nữ chính đã hoàn toàn được giải phong ấn, từ cô, tôi thấy một làn gió thực mới lạ.
Không, không chỉ riêng nữ chính mà cả ba người đều mang những sắc thái mới khác biệt so với trước đây. Thấu thị đã cho tôi thấy họ đều đã đột phá so với trình độ khi trước.
Khiết Vân và Cẩm Hy đều lên ngũ đẳng, còn Tử Huyên, hắn không đeo vòng gỗ, Thượng Quan Viễn nói hắn mạnh mà lại kìm nén mình, với thấu thị của tôi, không thể đánh giá chính xác khả năng hiện tại của hắn.
Nhưng ở hắn, quả thực có thứ sức mạnh vượt trội áp đảo nào đó, nó giống như một quả bom nổ chậm chôn sâu trong đan điền khiến người ngoài dòm trông phải dè chừng.
Nhìn nữ chính, một bạch nguyệt quang chính đích thị hiệu, tôi chợt nhận ra đấy là lúc phản diện sẽ rung động. Tôi lại bẽn lẽn ngước nhìn Tử Huyên nhưng cũng lập tức thu lại tầm mắt.
Hắn đang nhìn cô ấy. Tôi... sợ sẽ nhìn phải một đôi mắt đã xiêu lòng rung động từ hắn.
Thì ra cảm giác thích một người cũng là vừa mừng vừa lo thế này.
Cẩm Hy và Khiết Vân đi đến chỗ tôi, gương mặt cô nghiêm trọng, níu tay tôi.
"Sư muội, sư đệ, Vân, ta có chuyện muốn nói với mọi người."
Trường An đã cho chúng tôi mượn phòng ông để phân giải một phen.
Hóa ra để giải tầng phong ấn cuối cùng, Trường An đã khôi phục kí ức cho Cẩm Hy, để cô tự biết cách giải thoát cho mình.
Phong ấn đó đúng như tôi ngầm đoán, đó là từ người sư phụ trước kia đã từng dạy dỗ Cẩm Hy. Có điều bất ngờ hơn đôi chút, vị cao tay ấn đó lại chính là Thái Âm quân Cẩm Vân người sẽ góp mặt vào việc phong ấn Tử Huyên sau này.
Ông dạy cô nhiều thứ, nhờ đó mà cô mới đột phá ngũ đẳng sớm như vậy. Cũng nói cho cô biết về cốt thuần âm của mình.
"Sư phụ nói, ta mang trong mình thiên mệnh..."
"Đó là lí do ông phong ấn muội? Sợ khi rời đi muội sẽ bị tà giáo nhắm tới sao?", Khiết Vân hỏi, đôi mắt hắn ngập tràn sự lo lắng.
Cẩm Hy gật đầu.
"Cũng là để tránh đại nạn, họa sát thân sẽ xảy đến với ta năm mười sáu tuổi. Ông bấm độ, đoán được chỉ một đến hai năm sau, sẽ có người giúp ta phá phong ấn vì vậy chuyện này không có bao đáng ngại. Phong ấn đã được giải, lại có Thiên Vân sơn làm nơi nương tựa, ta chắc chắn đã có thể tự bảo vệ mình mà không nhờ đến sư phụ
Cẩm Vân."
Cô quay ra nhìn chúng tôi:
"Sở dĩ ta nói điều này với mọi người không phải là muốn mọi người bảo vệ ta hay coi trọng hóa cái gọi là thiên mệnh. Chỉ là đã thành bạn, ta không muốn giấu giếm bất kì điều gì."
Đó là lí do, tôi thích nữ chính này đến vậy. Cô thằng thắn lại mạnh mẽ, là một nữ tử đoan trang, có cương có nhu.
Còn tôi, lại không thể mở mồm nói với họ chuyện mình là một bán quỷ. Không thể nói rằng tôi chỉ là một linh hồn đã cướp lấy cuộc sống của Úy Trì Tuyết Nhi- một người cũng thầm thương Tử Huyên, yêu hắn da diết.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]