🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Trường An nhìn tôi với sự hài lòng. Song ông vẫn bảo tôi nhận lấy viên đan ấy:

"Sở dĩ đưa ngươi là vì sẽ có ngày bí mật về thân thế của ngươi bị lật tẩy, sẽ lại có thế lực tà ác nhắm đến ngươi và sức mạnh của Quỷ Đoạt Phách sẽ có ngày cứu tính mạng ngươi."

"Điều gì sẽ xảy ra khi tôi hóa quỷ?"

"...Chuyện đó, còn tùy ngươi chọn cách sống thế nào. Bảy phần, ngươi sẽ là tội nhân lục giới. Ta không khuyến khích ngươi hóa quỷ. Ta nói rồi, quỷ là một thứ gì đó rất khó nắm bắt, chưa chắc nó đã để phần người trong ngươi nắm giữ lý tính. Trừ khi, linh hồn của ngươi mạnh hơn nó, đủ để áp đảo con quỷ ám ảnh cả lục giới."

Có vẻ đến cả tôn giả cũng không chắc điều gì sẽ xảy đến với tôi khi tôi phá viên đan đang cầm trịch linh hồn quỷ dữ này.

"Ngươi vẫn sẽ chọn làm người? Sẵn sàng bỏ qua sức mạnh có thể biến chuyển vạn vật đủ để ngươi áp đảo bất kì tu tiên giả nào?"

"Tôi sẽ không chọn kẻ đã cướp đi sinh mạng người thương tôi."

Lần này tôn giả đã cười vừa ý với tôi.

"Rất tốt, sư đệ dạy ngươi khá lắm."

Tẩy Tủy đan theo lời Trường An nói sẽ phá hủy hoàn toàn cấu trúc cũng như tước đi sức mạnh của tôi, thế liệu phần linh lực trong dư hồn kia là do sự thiếu sót nào đó trong quá trình bóc tách linh hồn quỷ hay không?

Tôi đem chuyện đó hỏi ông, trả lại cho tôi là vẻ mặt sững sờ của vị tôn giả vốn luôn điềm đạm, an tĩnh ấy:

"Ngươi có dư hồn?"



Ông trầm ngâm một lúc:

"Sư phụ không hề biết việc của mười sáu năm trước, ta cá là ông không nghĩ nhiều khi giúp ngươi phong ấn dư hồn. Mảnh hồn ấy không thể là Quỷ Đoạt Phách."

Ông lại nhìn tôi:

"Chỉ với một mảnh hồn đã đưa ngươi đột phá tam đẳng. Dư hồn đó không tầm thường."

Nói rồi, ông đưa tay lên trước, mở ra một cánh cổng thời không kêu tôi đi vào đó.

"Ngươi quá yếu so với linh hồn của ngươi. Vào đó đi, khi nào đánh thắng được một trăm linh hồn trong đó thì ra đây ta giúp ngươi tìm tâm thức."

Tôi ngoan ngoãn nghe theo. Đó là lần đầu tiên tôi biết định nghĩa của cực hình và luyện tập khắc khổ là gì. Phản diện đại nhân ít ra còn có tính người để cho tôi than vãn nhưng không gian quỷ quái này của Trường An tôn giả còn không để cho tôi được lên tiếng.

Một không gian với bóng đêm bao trùm, vật sáng duy nhất là tôi. Một trăm linh hồn Trường An nói mắt thường của tôi không thể thấy được.

Những đòn đánh từ trong bóng đêm chẳng biết là của kẻ nào, của ai liên tục dấn lấy tôi, đánh túi bụi.

Ban đầu tôi thậm chí còn không thể phản kháng. Dần dần, một thời gian sau trôi qua, tôi đã có thể đỡ một hai chiêu. Lại một thời gian nữa, tôi đã có thể cảm nhận được khí tức của đối phương mà né đòn.

Rất lâu sau đó, khi tôi nhắm mắt lại, tôi đã thấu được bộ dạng thật sự của một trăm linh hồn ấy. Không mặt mũi, cả người một màu xám khói giống đất sét.



Khoảnh khắc tôi thành công dùng Vân Tiêu hóa kiếm, chém được một linh hồn, Trường An đã kéo tôi ra khỏi không gian ấy.

Tôi run lẩy bẩy như bà đẻ lết lên ghế ngồi. Người tôi bây giờ đâu đâu cũng bầm tím, nếu không nhờ Phù Thiên thuật tự tôi yểm lên mình, chắc tôi cũng không cố đến được giây phút này. Tôi cũng tá hỏa khi biết mình vật lộn trong đó những mười lăm ngày rưỡi.

Bóng đêm khiến tôi mất đi nhận thức về thời gian. Nhưng tôi đã không thấy đói hay khát khi ở bên trong thời không đó. Là do sức mạnh của vị tôn giả đây ư?

Trường An nhấp một ngụm trà, đưa tôi một bát thuốc màu đen nực mùi lá thuốc.

"Uống đi, vết thương sẽ chóng hồi."

Tôi bịt mũi lại uống một cách không tình nguyện. Đắng ngắt, nhưng theo đó là trạng thái cơ thể tôi khá lên dần.

Mấy ngày tập luyện mà tôi cơ hồ tưởng mình sắp thành cao thủ tinh anh được trau dồi võ công hàng ngày, thay da đổi thịt.

Theo tôi biết chỉ có Á Nhĩ được tôn giả nhận làm đệ tử. Bảo sao cô ấy lại mạnh đến thế, tiếng lành vang xa.

Tôn giả hành động rất nhanh nhẹn, tôi vừa uống cạn thuốc, ông đã đặt tay lên trán tôi, che đi tầm nhìn của tôi.

"Ngươi có thời gian một canh giờ. Sau một canh giờ thì đừng níu kéo gì hết, nếu không muốn thành thực vật."

"..."

Sau đó, một đoạn thời không khác, không đúng, một khoảng không gian khác đã bao trùm lấy tôi, tựa như một giấc mộng, đưa tôi tiến đến chân tướng thật sự về linh hồn đang say giấc kia.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.