🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khi chúng tôi về Thiên Vân sơn, trời chạng vạng tối. Cha tôi nhìn với vẻ sững sờ.



“Mấy đứa các con về sớm vậy sao?”



Hóa ra mới ba ngày từ khi đám bọn tôi đi, trong đó những hai ngày giời là kẹt trong kết giới ảnh ảo. Nhìn vẻ sững sờ, bất ngờ đó của cha, tôi không biết là ông đang vui mừng hay lo ngại, đắn đo chuyện gì nữa.



Ông gọi chúng tôi lại ngồi trên bàn với ông, sau khi nghe trần thuật lại toàn bộ sự tình, ông hết nhìn tôi lại nhìn Cẩm Hy:



“Đúng là khiến ta rất bất ngờ.”



Tất nhiên tôi không kể ông việc mình có dư hồn trong người. Tôi nói với Khiết Vẫn như nào thì cũng trình bày với ông thế ấy. Đôi mắt cha tôi hôm nay động hơn bình thường như đang tránh né điều gì đó.



Cha có chuyện gì khó nói với chúng tôi hay đang băn khoăn tìm hướng giải quyết tầng phong ấn cuối cùng?



Ông quay ra lục lọi thứ gì đó trong két tủ, chìa ra cho đám bọn tôi một phong thư đã cũ:



“Khiết Vân, Nhi, Cẩm Hy, Tử Huyên, mấy đứa hôm nay nghỉ ngơi đi, sáng sớm ngày mai cầm theo phong thư này đến Càn Thiên trang tìm Á Nhĩ, đưa cho con bé phong thư này. Sẽ có người đứng ra giúp các con.”



“Nhưng cha ơi, sư tổ nếu không thể giải quyết được, người ở Càn Thiên trang đó sẽ khả thi ư?”



Ông trùng mí mắt xuống:



“Người các con tìm tên là Trường An, đệ nhất y sư tính đến thời điểm hiện tại. Nếu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-dai-nhan-khong-ua-toi/3740569/chuong-34.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.