🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Tuyết Nhi...", tiếng Tử Huyên run rẩy gọi tôi.



Hắn ngẩng đầu lên nhìn tôi. Máu từ trán hắn vã ra như suối thấm cả vào một bên mắt của hắn. Hắn bị thương còn nặng hơn tôi.



"Thả ta xuống và chạy đi", hắn nói với một đôi mắt hiu buồn.



"Không đời nào!"



"Nếu không cả hai sẽ chết mất, chạy đi."



"Câm miệng!", tôi hét toáng lên và gồng mình, nhích lên được một chút: "Huynh nói đi năm về năm mà!"



Yêu Khuyển đã đi ra đến sau lưng tôi. Tôi thấy rõ điều đó qua đôi đồng tử của Tử Huyên. Sự hoảng sợ hiếm hoi dấy lên trên gương mặt hắn:



"Đồ ngốc! Cô phải biết tự cứu mình chứ, cô mà chết sẽ có biết bao người đau lòng suy sụp."



Tôi muốn mắng hắn một trận. Nhưng chẳng kịp nữa. Yêu Khuyển giơ móng vuốt của nó, hất tung tôi lên. Tôi thấy vuốt của nó đầy máu. Máu từ eo trái của tôi. Vậy mà tôi lại không cảm thấy đau chút gì.



Tôi không buông tay Tử Huyên, tôi giằng lấy hắn khảm hắn vào lòng. Vẻ mặt sợ hãi tột độ đó của hắn khiến tôi thấy mủi lòng ra. Tôi còn tưởng mình chẳng quan trọng là bao với hắn.



Thì ra tôi cũng có lúc thế này, mong cầu tình thương... từ phản diện đại nhân mà trước kia tôi không có lấy chút thiện cảm, từ người mà tôi nơm nớp lo sợ sẽ giết mình bất cứ lúc nào.







"Còn nếu huynh chết, ta sẽ đau lòng lắm."



Sau đó, chẳng còn sau đó nào nữa. Bên tai tôi ù đi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-dai-nhan-khong-ua-toi/3740280/chuong-31.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.