Chủ sự đưa hai tay nâng ngọc bội cho Vọng Ngưng Thanh, nhỏ giọng nói: “Không biết vị đại nhân nào có gì phân phó?”
“Đường vận chuyển gạo của triều đình, cùng với tuyến đường vận chuyển quân lương đi. Qua chút thời gian sẽ cấp một khoản tiền lớn cho ngươi, mua sắm quân lương và lập tức vận chuyển đến biên thành.”
Chủ sự nghe vậy, khẽ gật đầu, xoay người lập tức trở về phòng trong, lục lọi trên giá sách một lúc, không bao lâu liền mang hai ống trúc niêm phong kín trở lại, đưa cho Vọng Ngưng Thanh.
Mèo nhỏ: “……”
Mèo nhỏ có chút ngơ ngác, vận chuyển quân lương cùng tuyến đường chính là tuyệt mật, đây cũng là để phòng ngừa kẻ cắp cướp đường. Nhưng chủ sự lại dễ dàng giao tình báo ra. Nếu lỡ xảy ra chuyện, triều đình thậm chí không cần điều tra chứng cứ, có thể trực tiếp chém đầu hắn.
Vọng Ngưng Thanh bắt được tình báo mình muốn, lại cầm lấy ngọc bội hồng mai, lạnh lùng nói: “Ngươi không biết gì cả, hiểu chưa?”
Chủ sự chắp tay thi lễ, cúi người thật sâu: “Vâng, tối nay trăng sáng gió mát, mọi âm thanh đều tĩnh lặng.”
Có được câu trả lời vừa lòng, Vọng Ngưng Thanh liền vượt tường, không quay đầu lại mà rời đi.
Lúc sau Vọng Ngưng Thanh bào chế đúng cách (làm theo phương pháp đã được kiểm nghiệm và thành công),thuận lợi lấy được những thứ mình muốn. Nhưng nàng đối mặt với những người khác nhau lại có thái độ khác nhau, khi thì mạnh mẽ, khi thì khiêm tốn, rất kì lạ.
“Trong đó có bí quyết gì sao?” Mèo nhỏ vắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-bi-ep-co-noi-kho-rieng/5017867/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.