Nếu nói cha của Vương Ngưng, Thường Minh Đế là một vị vua nhu nhược, thì Xương Thuận Đế Vương Kiểu Nhiên lại là sự kết hợp giữa vua u mê và vua tàn bạo.
Một đứa trẻ ngây thơ, chỉ làm theo ý thích của mình khi nắm giữ quyền lực tối cao của thiên hạ thì điều gì sẽ xảy ra là hoàn toàn có thể đoán trước.
Mùa đông năm nay quả nhiên có một trận bão tuyết lớn, dân chúng phía Bắc vì tai họa mà chết và bị thương rất nhiều, buộc phải di chuyển về kinh đô. Kỵ binh nước Lương Di lại một lần nữa tiến vào đất Cảnh Quốc, quân Trấn Bắc giữ vững biên giới không dám lùi dù chỉ nửa bước, nhưng lương thực quân đội gửi đến biên thành lại bị bóc lột qua nhiều tầng lớp nên chỉ còn lại rất ít. Các tướng sĩ dùng giáo để chọc vào bao gạo kiểm tra, chỉ cần lật nhẹ đã thấy bên dưới toàn là cám và cỏ khô; quần áo mùa đông chống lạnh thì toàn là vải vụn và bông kém chất lượng. Lương Di đã bắt đầu công thành, nhưng các tướng sĩ lại vô cùng hoang mang, tay cầm giáo đã bị đông lạnh đến tê cứng, đờ đẫn.
Gió biên ải phía Bắc lạnh lẽo đến vậy, nhưng lại không thể lạnh bằng trái tim băng giá của họ đối với triều đình.
Vào lúc này, Xương Thuận Đế vừa có được một mỹ nhân mới, trong đầu chỉ toàn là chuyện hưởng lạc nên Vương Kiểu Nhiên lập tức ra lệnh phong nàng làm phi, ban phong hiệu là Nguyệt. Hắn khen Nguyệt phi xinh đẹp tuyệt trần, quyết định xây cho nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-bi-ep-co-noi-kho-rieng/5017868/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.