"Hả?" Lọt vào danh sách chính thức ư?
Viêm Cảnh Hi nhìn anh, muốn dò xét xem có phải anh đang đùa giỡn không.
Anh đang rất nghiêm túc.
Cuộc thi lần này rất quan trọng đối với cô, là tiền đề để cô thoát khỏi mọi sự kìm kẹp, Viêm Cảnh Hi theo bản năng gật đầu một cái.
Lục Mộc Kình chỉ chỉ lên mặt mình, "Hôn một cái, em sẽ lập tức được thông qua."
Tim Viêm Cảnh Hi đập nhanh hơn, thế này, thật giống như là hối lộ anh.
Viêm Cảnh Hi đỏ mặt, cô cũng biết không đời nào có chuyện dễ dàng như vậy, cự tuyệt nói: "Vậy thì thôi đi, tôi tin vào năng lực của bản thân, bây giờ tôi phải lên lớp."
Viêm Cảnh Hi nói xong liền xoay người.
Lục Mộc Kình đưa tay vòng qua eo cô, kéo cô lại.
Lưng Viêm Cảnh Hi đụng phải ngực anh, lúc nghiêng đầu qua hồ nghi nhìn anh, anh hơi cúi người.
Môi cô cọ lên mặt anh.
Viêm Cảnh Hi dừng lại, mọi thứ xung quanh cũng như dừng lại.
Nhịp tim không ngừng tăng nhanh.
Gần như vậy, cô có thể nhìn thấy lông măng trong suốt trên mặt anh, ngửi thấy hơi thở mát lạnh trên người anh.
Rõ ràng chỉ là một cái hôn vô tình mà thôi.
Nhưng cô nhìn thấy hình bóng của mình phản chiếu trong đôi mắt anh, khuôn mặt đỏ như quả đào chín mọng, mắt long lanh nước, không kiều mà mị.
Lục Mộc Kình tình tứ nhìn cô, "Cô bé ngoan."
Giọng nói của anh khàn khàn, rất có từ tính.
Vậy coi như là cô chủ động hôn anh ư?
Không phải đâu.
Lục Mộc Kình cười yếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-1-cham-tay-thanh-yeu/1124929/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.