Phó Thanh Vi bị con trăn khổng lồ đánh trọng thương, không thể đi xa, đành quay lại ngôi làng trú tạm đêm qua để nghỉ ngơi vài ngày.
Nàng nói với dân làng rằng ở một hang động hướng về phía đông có xác một con trăn lớn do nàng giết, bảo họ có thể phân chia đem bán kiếm tiền.
Cả thân trăn đều là báu vật, Phó Thanh Vi chỉ lấy yêu đan và mật trăn vì chúng dễ mang theo. Một con trăn lớn như vậy, từ thịt đến da đều đáng giá, đủ để giúp dân làng có một khoản thu nhập không nhỏ.
Xem như nàng đáp lại mối thiện duyên này.
Xác con trăn nhanh chóng được những thanh niên trai tráng trong làng khiêng về, dân làng kéo nhau đến đầu thôn xem náo nhiệt, miệng há hốc đến mức có thể nhét vừa một quả trứng gà.
Lớn quá...… không thể tin nổi!
Quả nhiên chỉ có đệ tử dưới trướng Huyền Nữ nương nương mới có thể chém chết một con trăn lớn như vậy!
Danh tiếng của Phó Thanh Vi ngày càng được khẳng định, không chỉ được dân làng đối đãi như thần tiên, mà nàng còn thấy có người cắm hương trước cổng sân viện lén lút bái lạy, cầu nàng phù hộ.
Có người còn nặn tượng đất của nàng, đặt trong nhà thắp hương cúng bái.
Phó Thanh Vi: "......"
Ngày nàng rời khỏi thôn, phía sau là một nhóm lớn dân làng quỳ rạp đầy thành kính.
Ở một chiều không gian mà mắt thường không thể nhìn thấy, từng tia kim quang nhàn nhạt dâng lên từ những người dân, lững lờ lan tỏa trong không khí rồi rơi xuống người Phó Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pham-thuong-huyen-tien/4694639/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.