Đêm hôm đó, Vương Vũ Thần cố gắng nhanh chóng giải quyết xong công việc thì cũng đã 10h đêm. Anh gấp tài liệu lại, vươn vai " giã đông" cơ thể. Thấy Châu Dương từ ngoài đi vào anh liền lên tiếng trước.
- " Muộn rồi mà cậu chưa về sao?."
Châu Dương không vội trả lời, nhìn thấy anh mặc áo khoác liền hỏi.
- " Vương tổng, muộn thế này rồi cậu không ngủ lại công ty sao?."
Nếu là bình thường khi sống một mình thì anh sẽ ở lại công ty nhưng...... Vương Vũ Thần mỉm cười vỗ vai Châu Dương
- " Tôi về đây, cậu cũng về sớm đi đừng suốt ngày làm ổ ở công ty nữa."
15 phút sau anh về tới nhà. Vương Vũ Thần cẩn thận mở cửa, mọi hành động của anh đều rất cẩn thận để không phát ra tiếng động, trong đầu anh đinh ninh là cô đã ngủ rồi.. sợ mình đánh thức cô.
Như nằm ngoài dự kiến, khi anh đi vào Từ Tư Hạ đang ngồi ngoài phòng khách xem tivi. Thấy anh đi vào.
- " Anh về rồi sao?."
- " Ừm,.. Muộn rồi sao em còn chưa ngủ?."
- " Tôi chờ anh về...!
Câu nói vô thức của cô làm Vương Vũ Thần cảm thấy ấm áp lạ thường, thấy anh không nói gì cô tắt tivi rồi đứng dậy.
- " Anh cũng nghỉ sớm đi."
Cô ôm con gấu bông định đi vào phòng.
- " Hạ Hạ...!"
Nghe tiếng anh gọi cô liền dừng bước.
- " Cuối tuần này là lễ mừng thọ lão Vương...em có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-yeu-em-suot-doi-anh-biet-chua/2750779/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.