Hôm sau, mới sáng sớm mà Vương Vũ Thần đã chuẩn bị quần áo chỉnh tề, tóc tai vuốt gọn gàng trong khi Từ Tư Hạ còn đang say giấc.
Sau khi đã điều chỉnh mọi thứ theo ý mình anh đi tới bên cạnh giường cô. Lặng nhìn khuôn mặt cô trong giây lát anh chỉ muốn cúi xuống dùng nụ hôn để đánh thức cô nhưng sợ cô hoảng sợ nên đành nhịn.
Gương mặt điển trai của anh ghé sát mặt cô.
- " Hạ Hạ, mau dậy thôi, hôm nay chúng ta phải đến cục dân chính đấy!."
Lặng một lúc chờ cô tỉnh dậy nhưng đáp lại chỉ là cơ thể bất động, anh mỉm cười ( Heo con này thật ham ngủ).
Anh nhẹ nhàng dùng tay vuốt lên khuôn mặt cô.
Mắt anh trợn tròn, trái tim như lỡ một nhịp.
- " Sao lại nóng thế này?."
Vương Vũ Thần luống cuống sờ tay lên trán cô kiểm tra lại lần nữa.
- " Hạ Hạ, tỉnh dậy đi,... em có nghe anh nói không?."
Tư Hạ dần mở mắt, nửa tỉnh nửa mơ nhìn thấy anh, cô vô thức đạp mạnh lên người anh rồi vội vàng kéo chăn lên che, khuôn mặt đầy sự ngỡ ngàng.
- " Vương Vũ Thần, anh làm gì trong phòng tôi vậy?."
Vương Vũ Thần chồm dậy luống cuống.
- " Em đang ốm... đừng kích động!."
Thấy anh tiến lại, Từ Tư Hạ lùi lại.
- " Tôi cảnh cáo anh... đừng đến gần..."
Vừa nói cô vừa lùi về sau, thấy cô sắp lùi đến mép giường anh giơ tay phối hợp.
- " Được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-yeu-em-suot-doi-anh-biet-chua/2750781/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.