Hệ thống nghĩ ngợi rồi tổng kết cho kí chủ: [Là thế này.]
[Chú hai Quý tin chắc là chủ nhà họ Lý mưu đồ làm loạn, lôi kéo thím hai Quý nói chuyện nhất định là có mục đích. Cho nên đương nhiên ông ta không tin bọn họ nói chuyện đó mà tiếp tục thăm dò.]
[Nhưng thím hai Quý đã được chủ nhà họ Lý nhắc nhở nên nhất quyết khăng khăng bọn họ chỉ nói chuyện đó.]
[Vì để loại bỏ sự nghi ngờ của chú hai Quý, bà ta còn nói đến chuyện trước kia, chứng minh chủ nhà họ Lý trân trọng bà Lý cỡ nào, tiện thể châm chọc trào phóng chú hai Quý.]
[Thấy thái độ bà ta kiên quyết, chú hai Quý lại càng khẳng định là chủ nhà họ Lý giở trò bên trong, nếu không thím hai Quý không đời nào cảnh giác như vậy.]
[Mà chú hai Quý hiểu rõ tính của chủ nhà họ Lý, có thể phát hiện được rõ là thật ra chủ nhà họ Lý không quá thích bà Lý.]
[Vì thế sau đó ông ta bèn kéo vợ mình lại, rồi thay đổi thái độ, bắt đầu cực lực dùng bài tình cảm. Trước tiên nhẫn nhịn chịu đựng thím hai Quý chế giễu trút giận, sau lại thành khẩn nói xin lỗi rồi ra vẻ nhớ lại chuyện vợ chồng hai người ngày xưa.]
[Cho đến khi thái độ của thím hai Quý dần dần dịu đi, ông ta mới ra vẻ lơ đãng để lộ ra chuyện này, bâng quơ thêm mắm dặm muối về chủ nhà họ Lý, khuyên bà ta đừng dễ dàng tin lời của chủ nhà họ Lý, ông chú không đơn giản như thể hiện ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-cuu-roi-nhan-vat-phan-dien-ma-toi-chi-muon-an-dua/4703710/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.