Cảm thấy giọng nói này có hơi quen thuộc, Úc Khả Khả quay đầu lại thì quả nhiên thấy giám đốc Vu dẫn theo vợ đứng bên cạnh mình.
Nghĩ đến trước đó chính mình ngày làm một việc tốt, cô lập tức hiểu ra, ánh mắt tự nhiên dừng lại trên người chị Vu.
Cô chưa từng gặp vợ giám đốc Vu, chỉ thấy trên ảnh màn hình khóa của anh ta.
So với khi đó, lúc này sắc mặt chị Vu có vẻ tái xanh và tiều tụy, nhưng đôi mắt màu hổ phách kia lại tỏa ra ánh sáng rực rỡ khiến người ta ấn tượng khắc sâu.
Trên mặt chị ấy vẫn là nụ cười dịu dàng như trước, hàng mày cong cong, người lộ ra khí thế cứng rắn.
Trước đó thấy hai người đều có thần thái phấn chấn, Úc Khả Khả đã thầm có suy đoán.
Lúc này cô không nhắc gì, chỉ cười híp mắt nói: "Xem ra giám đốc Vu gặp được chuyện tốt rồi, có phải nên nói chúc mừng trước một tiếng không nhỉ?"
Giám đốc Vu vỗ đùi, liên tục gật đầu: "Chuyện tốt, đúng là chuyện tốt, chuyện tốt cực kỳ lớn!"
Thấy chồng mình vui đến nỗi không biết phải nói gì, chị Vu lập tức khẽ đụng vào anh ta.
Chị ấy bất đắc dĩ lắc đầu, lại dùng ánh mắt vừa dịu dàng lại cảm kích nhìn về phía Úc Khả Khả: "Thật ra, vợ chồng chúng tôi tới là để cảm ơn cô Úc."
"Thì ra còn có chuyện của tôi à?" Úc Khả Khả khẽ chớp mắt: "Giám đốc Vu và chị Vu đừng đứng đó nữa, mau ngồi đi."
Giám đốc Vu vội vàng đồng ý, kéo vợ mình ngồi xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-cuu-roi-nhan-vat-phan-dien-ma-toi-chi-muon-an-dua/4703704/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.