Tại cổng hoàng thành.
Tôn Lượng trở tay hốt lấy một nắm đất cát, vẩy vào mặt Điển Vi.
Hai mắt Điển Vi bị che lấp, rống giận một tiếng, Tôn Lượng nhắm chuẩn sơ hở ra tay, giơ chủy thủ vung một nhát, tức khắc vót cổ tay Điển Vi xuống!
Điển Vi đau đớn thét lên một tiếng, Tôn Lượng liều mạng đạp một cước ra phía trước, vừa lăn vừa bò trốn đi.
Điển Vi nổi điên va đụng khắp nơi giữa loạn quân!
Tôn Lượng vẫn chưa hết kinh hồn, kiệt lực thất thanh quát: “Giết! Giết chết gã cho ta!”
Nội điện hoàng cung.
Chân Mật vung roi da, chiêu thức ngoan độc vô cùng, quất về phía cổ Hoàng Nguyệt Anh!
Chỉ thấy Nguyệt Anh giương bào tụ, cục gạch đá xanh to lồng trong tay áo tự nãy giờ mang theo tiếng gió vù vù xoay tròn bay về phía Chân Mật, diệu đến cực điểm mà xuyên qua khe hở trường tiên, Chân Mật ngạc nhiên không kịp tránh né, bị cục gạch nọ đập thẳng vào mặt.
Chân Mật thét chói tai, hứng lấy nguyên cục gạch lực đạo hết sức mãnh liệt ngay mặt, bất tỉnh nhân sự.
Hoàng Nguyệt Anh hai tay chống nạnh, tức giận mắng: “Rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, cho ngươi chút thuốc màu ngươi đòi mở luôn phường nhuộm”
Biệt viện hậu cung.
Con diều giấy đong đưa bay tới, Tả Từ mặc kệ hết thảy giơ tay lên, run rẩy bắt lấy, nhưng bắt không dính.
Diều bay về ngọn du đăng to phía sau mộc án, đầu nhọn nhẹ nhàng mà chuẩn xác vô cùng đâm vào bấc đèn thẳng đứng, ánh lửa run lên cực khẽ.
Bấc đèn chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-tu-pha-suat/1352905/quyen-5-chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.