Bây giờ cảm giác tội lỗi trong lòng Diệp Phàm chỉ có thể dùng máu của những người này mới có thể rửa sạch.
Lâm Vân lúc này đứng ở phía sau, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi, không ngờ Diệp Phàm sau khi bùng nổ lại tàn bạo như vậy.
Lâm Phàm, Đỗ Trạch cùng với đám huynh đệ của hắn ta cùng nhau xông tới giết Diệp Phàm, lại không hề chiếm được ưu thế, ngược lại còn bị Diệp Phàm một người áp chế tất cả.
"Lương Hồng sư huynh, Vân Nhi cầu xin huynh giúp đỡ, cùng nhau giết Diệp Phàm…”, Lâm Vân chạy đến bên cạnh Lương Hồng, cầu xin gã ta.
Ả trông chờ nhìn Lương Hồng, hy vọng gã ta có thể gật đầu.
Tuy nhiên, Lương Hồng chỉ cười nhạt: "Hiện tại tôi đang bị thương nặng, cần nghỉ ngơi một chút, đợi một lát tôi sẽ tự mình giết hắn, em có thể an tâm!”
Nghe gã ta nói như vậy, Lâm Vân đột nhiên gấp gáp: "Lương sư huynh, chúng ta là một phe, phải cùng tiến cùng lùi..."
Lương Hồng lập tức gật đầu: "Đương nhiên chúng ta sẽ cùng nhau tiến cùng lùi, nhưng tôi cần phải tĩnh dưỡng, nếu bọn họ chẳng may bị giết chết, tôi sẽ giết Diệp Phàm để báo thù cho bọn họ!"
Lâm Vân cũng coi như đã hiểu rõ, Lương Hồng này muốn người của Võ đường bọn họ và Lăng Tiêu Sơn tử chiến với Diệp Phàm, tiêu hao sức chiến đấu của Diệp Phàm, sau đó mới ra tay giết chết kẻ thù.
Trắng trợn tuyên bố muốn làm ngư ông trục lợi khiến Lâm Vân tức giận run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2256825/chuong-1239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.