Chương trước
Chương sau
Bọn họ cũng không phải là người Lăng Tiêu Sơn, không nhất thiết phải ngăn cản đòn tấn công của Diệp Phàm giúp bọn họ.  

“Vô sỉ!”  

Lâm Vân tức giận rống lớn, ngay thời khắc then chốt vậy mà Lương Hồng lại rút lui, để lại người của bọn họ đánh với Diệp Phàm.  

Phải biết lúc này Võ đường bọn họ với cả Lăng Tiêu Sơn đã giúp đỡ mấy người Lương Hồng bọn họ, vậy mà bây giờ an nhàn ngồi xem bọn họ đấu nhau.  

Nhưng cũng đành chịu, lúc này Diệp Phàm đã xông qua đây rồi.  

Diệp Phàm mở to hai mắt, gương mặt lạnh băng khiến người khác không lạnh mà run.  

Lúc này, anh hoàn toàn để lộ ra sát ý khát máu được che giấu ẩn sâu dưới đáy lòng từ lâu, khí thế cuồng bạo từ trong xương cốt khiến Lâm Phàm đang xông về phía trước nghênh chiến cũng kinh sợ.  

Diệp Phàm dưới trạng thái bùng nổ, ánh mắt nổi đầy tơ máu đỏ thẫm, hoàn toàn không còn chút lý trí.  

Cái chết của Tần Tiểu Điệp khiến Diệp Phàm phải chịu đựng cảm giác tội lỗi sâu sắc nhất trong lòng từ trước tới nay.  

Khiển trách đã không còn đủ để chuộc tội, phải dùng thân chuộc tội.

Anh chỉ có một mục tiêu duy nhất là hủy diệt Võ đường, hủy diệt Lăng Tiêu Sơn!   

Một người đàn ông muốn giết người!   

Rầm!  

Lâm Phàm gầm lên, trường kiếm trong tay chém ngang, chặn một đao bổ xuống của Diệp Phàm.  

Ầm!  

Đao bị chặn lại, tia lửa bay khắp nơi, toàn thân Lâm Phàm run rẩy kịch liệt, thắt lưng đều bị ép cong xuống.  

Gạch lát dưới chân đầy vết nứt trực tiếp vỡ ra.  

"Giết!"  

Đỗ Trạch hét lớn, xông lên chém giết.  

Đỗ Trạch dùng đường đao, hai thước một tấc.  

Hai đánh một, đường đao hẹp dài trực tiếp đâm tới vùng eo của Diệp Phàm, thân hình anh quay nhanh lại, lưỡi đao vừa xoay đè kiếm của Lâm Phàm, bổ về phía đao của Đỗ Trạch.  

Các đệ tử Võ đường đồng loạt tấn công Diệp Phàm.  

Phía sau, Đường Thánh Thủ lộ vẻ lo lắng, ông đã gọi điện báo cảnh sát, nhưng đã mười phút rồi mà vẫn chưa có ai đến, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.  

"Cô Hàn, điện thoại di động của tôi để ở phòng làm việc, cô mau báo cảnh sát lần nữa..."  

"Không thể, bọn họ đến chỉ gây ra thêm thương vong không cần thiết, những người này không phải là người mà bọn họ có thể xử lý được!”  

Long Linh lên tiếng ngăn cản, trừ phi cảnh sát mang súng bắn tỉa đến, bằng không sẽ không có năng lực muốn chế ngự những người này.  

Lời nói của Long Linh khiến Đường Thánh Thủ sửng sốt, nhưng ông không nói thêm gì nữa.  

Thật ra Long Linh biết không thể để cảnh sát tới, Diệp Phàm cũng sẽ không đồng ý.  

Cảnh sát đến thì những người này có thể trốn thoát, suy cho cùng Diệp Phàm cũng không thể giết người trước mặt cảnh sát.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.