Cụ Đàm đặt chén trà xuống: “Vậy được, bố nói cho con biết, không thể bắt Diệp Phàm, các con không được động đến!”
Vẻ mặt Đàm Trình Đông biến sắc: “Tại sao?”
“Chẳng lẽ lại để thành phố Cảng loạn lên sao? Có thể ngay đêm nay sẽ xảy ra trận ác chiến giành địa bàn, bắt được Diệp Phàm cũng đủ để khiến toàn bộ mấy kẻ xấu chấn động rồi!”
“Bố hỏi con, những năm qua nhà họ Đàm có thể có được địa vị vững chắc, được cấp trên tín nhiệm nhất là nhờ cái gì?”. Cụ Đàm bỗng nhiên hỏi.
“Chúng ta vì dân phục vụ!”. Đàm Trình Đông không suy nghĩ gì liền nói ra.
“Trước mặt bố mà còn nói lời xã giao?”, cụ Đàm thản nhiên nói, không giận mà uy.
“Liêm khiết trong sạch!”, Đàm Trình Đông nói lại.
“Đồ vô tích sự!”
Cụ Đàm đập mạnh tay lên bàn, Đàm Trình Đông giật cả mình.
Ông ta vội nói: “Trình Đông ngu dốt, vẫn mong bố chỉ rõ cho!”
Cụ Đàm nhìn đứa con thứ ba này của mình, trong lòng cực kỳ bất mãn, có lẽ đến lúc nên rời khỏi vị trí của ông ta rồi.
Nếu không một ngày nào đó, không chừng lại gây hại cho nhà họ Đàm.
“Trác Ngôn, cháu nói đi!”, cụ Đàm nhìn qua Đàm Trác Ngôn.
“Không phe phái!”. Đàm Trác Ngôn mở lời má cũng không cần suy nghĩ gì lâu.
Nghe thấy lời này, Đàm Trình Đông khẽ giật mình, vẻ mặt có chút bất an.
Cụ Đàm lại rót một chén trà, đẩy đến trước mặt Đàm Trình Đông: “Chấn Đông, năm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2256570/chuong-1366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.