Sau khi Đàm Trình Đông rời đi, cụ Đàm lập tức giận dữ mắng mỏ.
“Ông à, ông đừng tức giận, cháu rót trà cho ông!”. Đàm Trác Ngôn khẽ cười rót trà cho ông cụ.
Nhìn cháu trai của mình, cụ Đàm càng nhìn càng thấy ưng lòng: “Trác Ngôn à, sao cháu lại phát hiện được?”
“Đoán được ạ!”. Đàm Trác Ngôn cười nói.
“Nói ông nghe xem!”. Cụ Đàm cũng thấy hứng thú.
“Giới võ đạo mấy năm nay phát triển rất nhanh, thế lực mở rộng cũng rất nhanh, không ít người đều dùng cách mở phòng tập võ để mở rộng bành trướng, việc này đã trở thành một nhân tố bất ổn trong xã hội ổn định”.
“Mà tình hình quốc tế cũng không ổn, các thế lực ở Tịch Quốc, Nam Ấn, Việt Quốc, Thiên Chúa giáo của u châu cùng Mỹ châu cũng đều chộn rộn không yên”.
“Liên minh võ đạo đối phó với những chiêu bài bên ngoài này bằng cách tìm kiếm khắp Hoa Hạ những đứa trẻ tiềm năng, thậm chí còn có những đứa trẻ vừa mới ra đời đã được nhắm trúng.”
“Ngoài ra họ còn trắng trợn quảng bá khắp nơi trong xã hội, quảng bá những cái tốt của võ đạo, để người bình thường không đọc sách, không đi học mà chuyên tâm luyện võ…”
Cụ Đàm nghe xong thì vui mừng gật đầu: “Nói rất đúng, nhìn nhận rất tường tận, có phải đứa nhóc nhà họ Bạch đó cho cháu vài tin tức không?”
“Cũng có một vài ạ”, Đàm Trác Ngôn cười nói.
“Nhà họ Bạch là một phái riêng trong giới võ đạo, gia tộc bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2256568/chuong-1367.html