Trận chiến với tần suất cao như vậy, lúc này Âu Dương Đạo Vĩ đã có chút không cầm cự nổi, tình trạng này khiến ông ta lo lắng, buồn phiền trong lòng.
“Tên chó già, đừng có nghĩ đến chuyện chạy trốn, hôm nay bất kể thế nào, ông cũng phải ở lại cho tôi!”
Vẻ mặt Diệp Phàm dữ tợn, Âu Dương Đạo Vĩ nhất định phải chết, cho dù có mất mạng thì anh cũng phải giết chết Âu Dương Đạo Vĩ bằng được.
Diệp Phàm ôm tâm tư phải chết, hoàn toàn khác với suy nghĩ Âu Dương Đạo Vĩ lúc này là có thể đánh thì cũng có thể rút. Vì vậy về khí thế thì anh đã mạnh hơn Âu Dương Đạo Vĩ không ít.
Ầm ầm ầm!
Đánh cận chiến, từng quyền đánh thẳng vào da thịt, mọi người xung quanh cũng sợ ngây người.
Bán bộ tông sư đánh cận chiến tay không với người khác, trường hợp này vô cùng hiếm gặp, hơn nữa đối phương cũng chỉ là hoá kình tiểu tông sư.
“Răng rắc!”
“A!”
Ngay sau âm thanh giòn tan do xương gãy lại là một tiếng hét vang lên.
Diệp Phàm vẫn bất động, để mặc đầu ngón tay Âu Dương Đạo Vĩ bấm vào vai mình, tạo thành năm lỗ đầy máu.
Mà Diệp Phàm lại trực tiếp bẻ gãy cánh tay trái của Âu Dương Đạo Vĩ, tiếng kêu đau thảm thiết chính là do ông ta mà ra.
“Lần này Âu Dương Đạo Vĩ gặp nguy rồi…”, Hứa Chấn Nam đứng một bên kêu lên.
“Ha ha, đây chính là đàn ông nhà họ Diệp, bao giờ cũng làm ra chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2255901/chuong-1699.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.