Chương trước
Chương sau
“Không thể tưởng tượng nổi, cho dù không thể giết được Âu Dương Đạo Vĩ thì bây giờ, với thực lực này, cũng đủ để hắn đứng trong mười người đứng đầu bảng Bưu rồi!”  

Không ít người đều vô cùng kinh ngạc, nhưng điều bọn họ không biết là, Diệp Phàm đã từng giao đấu với Lý Thanh Nguyệt xếp hạng bảy của bảng Bưu, thực lực hai người cũng ngang nhau.  

Lần này, thương thế của Âu Dương Đạo Vĩ rất nặng, điều này khiến đám đệ tử nhà Âu Dương đều lo lắng.  

Nếu như ông ta chết thì chắc chắn bọn họ không thể sống nổi.  

Thế nhưng, Diệp Phàm cũng giống vậy, không tốt hơn bao nhiêu, vết thương chằng chịt, máu tươi chảy không ngừng.  

Âu Dương Đạo Vĩ cũng tạo cho anh không ít vết thương, nhưng Diệp Phàm cũng không quan tâm chút nào, trong chớp nhoáng, thân hình đã xông về phía Âu Dương Đạo Vĩ lần nữa.  

Hai người lại chiến đấu lần nữa, tách ra rồi lại va chạm, rồi cứ lặp lại.  

Âu Dương Đạo Vĩ uất nghẹn liên tục rống lớn, năng lực này của Diệp Phàm quá kỳ dị, làm ông ta có cảm giác như đang đối mặt với người cùng cấp bậc.  

Thế lực ngang nhau, thậm chí có những lúc sẽ bị lấn áp trong tích tắc.  

Bên kia, người đàn ông do Hắc Long cử đến đang cẩn thận, nghiêm túc truyền nội lực vào bên trong cơ thể Chu Tình.  

Sắc mặt anh ta vẫn rất nghiêm túc khiến Diệp Thánh quỳ gối ngồi bên cạnh cũng không dám hỏi gì nhiều.  

Cho dù Chu Tình trở thành người thực vật cũng tốt hơn là chết, một khi đã mất đi sinh mạng thì thật sự không thể xoay chuyển được gì.  

“A!”  

Cả người Diệp Phàm đều là máu, gầm thét đau đến thấu xương.  

Linh Hồ Uyển Nhi vô cùng đau lòng, cô ta rất muốn đến giúp nhưng Diệp Phàm cũng có sự kiêu ngạo của bản thân.  

Anh muốn tự thân một mình giết chết Âu Dương Đạo Vĩ, Tô Linh Lung đứng bên cạnh cũng đan hai tay vào nhau, sắc mặt rất lo lắng.  

Cô ta và Diệp Phàm đã được định hôn ước khi còn rất nhỏ, vì vậy nếu nói tình cảm đối với Diệp Phàm là gì thì trong lòng cô ta cũng rất mâu thuẫn.  

Nhưng bây giờ bộ dạng Diệp Phàm thê thảm như vậy khiến cô ta ít nhiều cũng có chút đau lòng.  

“Tên khốn nạn này, khốn nạn…”  

Âu Dương Đạo Vĩ tức giận gầm lên, ông ta đánh một chưởng vào vai Diệp Phàm, chỉ nghe thấy rắc một tiếng, bả vai Diệp Phàm lập tức bị trật khớp.  

Nhưng Diệp Phàm chỉ đau đớn thét lên một tiếng rồi lại nhịn xuống.  

Hơn nữa, anh cũng chưa bị đánh bay lên, năm ngón tay anh chụm lại như móng vuốt, trực tiếp móc lấy một miếng thịt từ trên eo Âu Dương Đạo Vĩ.  

Diệp Phàm gần như bỏ qua việc phòng ngự, ý đồ dùng mạng đổi mạng khiến Âu Dương Đạo Vĩ vừa tức vừa sợ.  

Ông ta bị thương quá nặng, nếu như phải đổ máu ngã xuống ở đây thì chắc chắn ông ta sẽ trở thành bán bộ tông sư bị cười chê nhất trong giới võ lâm.  

Bởi vì, còn chưa có trường hợp bán bộ tông sư nào bị giết bởi tiểu tông sư cả, ông ta cũng chẳng muốn phá vỡ kỷ lục này.  

Vì vậy, Âu Dương Đạo Vĩ như phát điên, ông ta tuyệt đối không cho phép bản thân chết ở chỗ này.  

Hai người chiến đấu càng mạnh bạo hơn, một người vì thể diện, một người lại vì báo thù cho mẹ.  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.