Âu Dương Viễn hét lớn, nội lực bao bọc nắm đấm, giống như móng vuốt hổ cực lớn xông qua.
Quyền này đánh ra, không khí dồn nén đến ù cả tai, thậm chí còn khiến người ta có ảo giác như không gian xung quanh cũng bị bóp méo.
“Chậm quá!”
Diệp Phù Sinh nhàn nhạt mở lời, vẻ mặt trước sau vẫn luôn cười lạnh, ngay khi nắm đấm mạnh bạo chỉ cách ông ta chưa đến nửa cánh tay…
“Không thể nào!”
Đột nhiên Âu Dương Viễn sợ hãi rống một tiếng, trong nháy mắt, ông ta có cảm giác như bị một ác thần nhìn chằm chằm vậy.
Còn bản thân lại nhỏ bé như vậy, thấp kém như vậy.
Ầm!
Diệp Phù Sinh bắt lấy nắm đấm Âu Dương Viễn, trực tiếp ném ông ta lên rồi đập mạnh xuống đất.
Rắc…
Đất đá vỡ nát một mảng lớn, Âu Dương Viễn bị ngã xuống, thất khiếu đều chảy máu, xương cốt khắp người bị vỡ vụn.
Nội lực Diệp Phù Sinh xâm nhập vào bên trong cơ thể đối thủ giống như đầu máy xe lửa đang không ngừng va chạm loạn xạ trong cơ thể ông ta, nhanh chóng phá huỷ các bộ phận bên trong.
Những người xung quanh đều sợ đến ngây người. Âu Dương Viễn là bán bộ tông sư, bây giờ lại bị người ta ném xuống đất như một con chó vậy.
Lực tấn công mạnh bạo này khiến ánh mắt ba người mạnh tông sư kia đều kinh sợ.
Ầm!
Lại một tiếng nổ lớn vang lên, tay chân Âu Dương Viễn co giật, thất khiếu máu chảy liên tục như xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-quan-menh/2255793/chuong-1755.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.